HOÁN NHẬT TIỄN - TẬP 1 - Trang 22

đợi sau khi Phùng Phá Thiên đi rồi sẽ lập tức dẫn Tiểu Huyền rời
khỏi Thanh Thủy trấn, tìm một nơi ở khác.

Tiểu Huyền lại không nhận dây cương mà nháy mắt mấy cái

với Phùng Phá Thiên. “Ta chưa đi ngay được, nếu không ai sẽ nối
đao cho ông đây?”

Phùng Phá Thiên tò mò hỏi: “Tiểu huynh đệ cũng biết nối đao

sao?”

“Sao lại không biết?” Tiểu Huyền dương dương tự đắc, nói. “Vô

công bất thụ lộc, ta đã nhận ý tốt của ông, dù thế nào cũng phải
thể hiện chút tài năng mới được.”

Hứa Mạc Dương cười, nói với Phùng Phá Thiên: “Thằng bé này

cũng coi như có được mấy phần chân truyền của ta, thường ngày
vẫn giúp hàng xóm làm mấy việc vặt như vá xoong nồi thủng, nên
bây giờ có chút không biết trời cao đất dày, thực đã khiến Phùng
huynh chê cười rồi!”

Phùng Phá Thiên giơ ngón tay cái lên, khen ngợi: “Danh sư xuất

cao đồ. Dương công tử còn nhỏ tuổi mà đã có bản lĩnh như vậy, tiền
đồ ngày sau ắt không thể lường trước.”

Hứa Mạc Dương thấy Phùng Phá Thiên nói mấy lời tâng bốc

như vậy mà Tiểu Huyền vẫn vênh váo tự đắc, không tỏ ra ngượng
ngập chút nào, bèn trầm giọng nói: “Thằng bé này còn phải rèn
giũa rất nhiều, Phùng huynh chớ nên dung túng cho cái tính ngông
cuồng của nó.”

Tiểu Huyền cười hì hì, nói: “Con đâu có ngông cuồng! Thường

ngày chẳng có cơ hội luyện tập, hôm nay vừa khéo có thanh đao gãy ở
đây, chi bằng cha hãy cho con được rèn giũa tay nghề một chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.