HOÁN NHẬT TIỄN - TẬP 1 - Trang 278

Lúc này đã là buổi chiều, ánh dương nóng nực phủ khắp nơi nơi,
xung quanh lại không có chỗ râm mát nào khiến mỗi người đều
cảm thấy có chút khó chịu. Duy có Trùng đại sư vẫn đội chiếc nón
lá kia, thành ra là người được mát mẻ nhất, suốt dọc đường Tiểu
Huyền liên tục khen ông có tài tiên tri khiến mọi người cười vang
không ngớt.

Lâm Thanh và Trùng đại sư đều có điều suy tư, trên đường lúc

nào cũng cẩn thận nhưng lại không thấy có sự dị thường nào, cả hai
đều thầm tính toán sau khi vào sơn trang nên ứng biến ra sao.
Còn Tiểu Huyền đêm qua đã được Lâm Thanh và Trùng đại sư tận
tâm chữa trị, tuy thương thế vẫn chưa lành hẳn nhưng chắc chắn
sẽ không phát tác trong thời gian ngắn. Đêm qua nó cũng kể hết
với mọi người về cuộc sống với Hứa Mạc Dương tại Thanh Thủy
trấn trong mấy năm qua, dần dần đã trở nên thân quen với tất
cả mọi người, suốt dọc đường đều nói cười không ngớt, thấy chỗ
này hoang vắng thì liền bàn luận về việc núi Doanh Bàn sơn thanh
thủy tú ra sao, rừng cây rậm rạp thế nào, đâu có trơ trọi không thấy
nổi một gốc cây như ở nơi đây, cảm giác thực giống như cái đầu
trọc lốc của hòa thượng, vô cùng nhạt nhẽo. Trên đường đi, giọng nói
của nó là lớn nhất, ngay đến Hoa Tưởng Dung xưa nay vốn dè dặt
cũng liên tục bị nó chọc cười.

Thủy Nhu Thanh vẫn tiếp tục tranh cãi với Tiểu Huyền nhưng

Tiểu Huyền lại đang giận dỗi nàng, liền tỏ vẻ chẳng buồn để tâm
đến. Thủy Nhu Thanh không hiểu nguyên cớ do đâu, sau mấy lần
như vậy thì cũng tức tối không nói gì nữa. Hoa Tưởng Dung nhận ra
một chút vấn đề, vì vậy mỗi lần thấy hai người chuẩn bị tranh cãi
là lại cố ý lái qua chuyện khác. Từ nhỏ đến lớn, nàng chưa rời nhà
đi xa bao giờ nhưng đọc sách rất nhiều, thường xuyên trích dẫn
điển cố khiến Tiểu Huyền nghe mà tấm tắc gật gù. Nó cũng hiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.