HOÁN NHẬT TIỄN - TẬP 1 - Trang 288

thi triển không? Nếu như vậy, Ninh tiên sinh phải dạy cho ta môn
công phu bắt người trước đấy...”

“Việc này...” Ninh Hồi Phong dù sao cũng là nhân vật thành

danh, phải công khai thừa nhận trước mặt bao nhiêu người rằng
hôm qua mình đã ra tay với một đứa bé không biết võ công quả thực
khó khăn vô cùng. Cho dù hắn xưa nay vốn giỏi nói năng biện bác,
lúc này cũng không khỏi cứng họng, chẳng biết nên trả lời ra sao,
trên khuôn mặt trắng trẻo thoáng qua một tia giận dữ.

Thủy Nhu Thanh vốn không thèm để ý tới Tiểu Huyền, lúc này

cũng không kìm được bật cười “khúc khích” một tiếng. “Tên tiểu quỷ
ngươi hà tất phải làm phiền Ninh tiên sinh, ta cũng có thể dạy
ngươi cách bắt người mà.”

Trên đường đi, Tiểu Huyền cố ý không để ý tới Thủy Nhu Thanh

nhưng trong lòng quả thực cảm thấy rất khó chịu, lúc này thấy
nàng đã nói chuyện với mình, lại giúp mình chọc tức Ninh Hồi
Phong, trong cơn mừng rỡ cũng không tính toán việc nàng gọi mình
là “tiểu quỷ” nữa, bèn ngoảnh đầu làm mặt quỷ với nàng. Hai người
nhìn nhau cười khẽ, mối khúc mắc kia dường như đã tiêu tan, cả
hai lại mỗi người một câu tiếp tục cãi nhau như trước.

Trùng đại sư thấy Tiểu Huyền đùa bỡn Ninh Hồi Phong như

vậy, khuôn mặt vẫn tỏ vẻ như thường, trong lòng cười trộm còn ngoài
miệng thì cất tiếng trách cứ: “Tên tiểu tử ngươi chớ có nói bừa, thứ
võ công cao minh như vậy, bây giờ dù ngươi có học thì cũng không
học được đâu, ít nhất phải mất mấy chục năm rèn luyện mới
được.” Ông lại ngoảnh đầu qua, như vô tình như hữu ý liếc nhìn
Ninh Hồi Phong. “Có điều, võ công của Ninh tiên sinh dường như
không giống với các môn phái lớn ở Trung Nguyên, tại hạ mắt kém
không nhận ra được, thực là hổ thẹn. Cấm chế trên người thằng bé

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.