HOÁN NHẬT TIỄN - TẬP 1 - Trang 301

từ Kim Cương môn ở vùng Hoa Bắc, một thân ngạnh công hiếm gặp
địch thủ, nơi cổ họng vốn đều là xương mềm mà hắn có thể luyện
được đến mức cứng rắn như vậy, quả là danh bất hư truyền. Chỉ
là bộ dạng của hắn vừa rồi thực có chút nực cười khiến Tiểu
Huyền và Thủy Nhu Thanh đều bật cười khúc khích.

“Đến uống chén rượu mà cũng muốn thể hiện công phu sao?”

Quan Minh Nguyệt “hừ” lạnh một tiếng. “Người ở đây đều là cao
thủ, chẳng rõ Tề huynh vừa múa rìu qua cửa Lỗ Ban hay là định ném
đá nhử ngọc?” Ngoài mặt hắn không tỏ vẻ gì nhưng tay phải thì đã
cầm lấy bình rượu trên bàn, ngón tay hơi động đậy, một tia rượu từ
trong bình bay ra, tà tà chảy vào trong chén, không sánh ra ngoài một
giọt nào. Rồi hắn chậm rãi cầm chén rượu đưa tới bên miệng,
khuôn mặt đầy vẻ ngạo nghễ. Thủ pháp này của hắn tuy không thể
nói là hơn hẳn môn ngạnh công của Tề Bách Xuyên nhưng rõ ràng
đẹp mắt hơn nhiều, khiến Tiểu Huyền và Thủy Nhu Thanh
không ngừng vỗ tay khen hay.

Trát Phong lạt ma thấy Tề Bách Xuyên rõ ràng đã rơi vào thế

hạ phong, bèn khẽ “hừ” một tiếng coi thường. “Thì ra võ lâm Trung
Nguyên chỉ biết dùng mấy trò đẹp mắt để lừa gạt người ta, phải
thật sự động thủ thì mới biết được ai là hảo hán.” Hắn nghĩ bụng,
nếu Lâm Thanh không giúp ai, bên mình có bốn người thì dù thế
nào cũng không thể thua Quan Minh Nguyệt được, do đó mới nói như
vậy.

Lâm Thanh cười, nói: “Đại sư nói vậy thực là sai quá rồi. Cảnh

giới tối cao của võ học Trung Nguyên là không đánh mà hàng phục
được kẻ địch, nếu các cao thủ ở đây cũng học theo đám người mãi võ
ngoài đường đi lăn lộn đánh đấm một phen, há chẳng phải rất mất
phong độ ư?” Những lời này của y rõ ràng là đứng về lập trường của
phe Thái tử, Quan Minh Nguyệt mừng rỡ ra mặt, sắc mặt Tề Bách
Xuyên thì tái xanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.