Điều mà anh ta cần là tìm ra những công việc này. Nếu anh ta hoàn thành
suy nghĩ về công việc tiếp theo thì khi tình cờ có được 15 phút trước khi
tham dự một cuộc họp, với điện thoại có sẵn trong tay và năng lượng ở mức
4,2 trên 10, anh ta có thể nhìn vào danh sách những công việc có thể làm và
sẽ hài lòng khi nhìn thấy mục “gọi điện cho cửa hàng để hỏi giá săm lốp”.
“Đó là điều tôi hoàn toàn có thể thực hiện thành công”, anh ta sẽ nghĩ như
vậy và sau đó sẽ có động lực thật sự để gọi điện với mục đích có được cảm
giác “chiến thắng” vì đã hoàn thành một việc hữu ích với thời gian và năng
lượng đang có. Trong bối cảnh này, anh ta không thể bắt đầu một bản phác
thảo lớn cho một khách hàng nhưng có đủ khả năng bấm số điện thoại và
có được những thông tin đơn giản, nhanh chóng.
Xác định việc hoàn thành thật sự là gì, ở mức độ cơ bản nhất, và tổ chức
phương tiện nhắc việc mà chúng ta có thể tin tưởng là chìa khóa vạn năng
nâng cao năng suất.
Chúng là những kỹ năng có thể học hỏi được và có thể được chúng ta tiếp
tục làm tốt hơn.
Thậm chí là cả những thứ đơn giản nhất đôi khi cũng có thể bị bế tắc vì
chúng ta chưa đưa ra quyết định cuối cùng về công việc tiếp theo. Những
người tham gia cuộc hội thảo của tôi thường có trong danh sách của họ
những thứ như “mua thiết bị hiệu chỉnh máy cho ôtô”. Liệu “mua thiết bị
hiệu chỉnh máy” có phải là một công việc tiếp theo không? Không, trừ khi
bạn đang đi ra ngoài với chiếc cờ-lê và mặc đồ dính dầu mỡ.
“Vậy công việc tiếp theo là gì?”
“Ừ, mình cần phải mang ôtô đến trạm bảo dưỡng. À, đúng rồi, mình phải
kiểm tra xem trạm bảo dưỡng ôtô có lắp thiết bị đó không. Mình nghĩ là
mình phải gọi điện cho trạm bảo dưỡng và hẹn”.
“Mình có số điện thoại của trạm bảo dưỡng không nhỉ?”