Cưỡi ngựa đầu trần qua biên giới xứ Wales hoang dã là nguy hiểm; đó là
điều mà cha anh sẽ không bao giờ làm. Vậy nên Roger làm.
***
Một dáng người trên lưng ngựa lặng im như đá trước chân trời phía tây.
Cả người lẫn ngựa đều không cử động, nhưng mặt trời lách qua những đám
mây trắng và tỏa ánh sáng xuống mớ tóc sẫm của người cưỡi cũng đồng
màu đen với bờm ngựa.
Kỵ sĩ đưa tay lên che ánh mặt trời, rồi nhìn hiệp sĩ Roger FitzAlan và
ngựa của anh đi qua những ngọn đồi xứ Wales. Mớ tóc đỏ của Roger ánh
lên như tiền xu bằng đồng khi anh xuống thung lũng Brecon, phía nam của
rặng Núi Đen và phía bắc của những cánh rừng rộng lớn miền Brecon
Wood.
Ngươi cứ tự do lấy những gì không phải của mình đi , Roger FitzAlan.
Còn ta thề sẽ trông ngươi chết vì chuyện đó. Ta sẽ xem ngươi chết.
Nhưng kỵ sĩ không đuổi theo anh, chỉ ngồi trên mình ngựa trên quả đồi
có thể quan sát mọi vật từ những dãy núi cho tới biển khơi xa xa, và khi
Roger trở nên không hơn một bóng đen nhỏ bé đằng xa, kỵ sĩ giơ một nắm
tay lên trời và phá lên cười.