HOANG DÃ - Trang 165

Ó đang cạp mỏ lơ lửng trên bờm ngựa. Khi Ngựa dừng lại trước mặt cô,

nó đi lên và đậu trên đầu Ngựa, ở đó nó quạc quạc và đung đưa như mỗi
khi cố gắng gây sự chú ý.

“Tao thấy mày rồi, Ó. Về nhà thôi, ngay bây giờ. Cả hai.” Cô vuốt ve

mõm Ngựa, dẫn nó về phía cửa lều và vào trong. Trong một đêm lạnh giá
như đêm nay, những con vật có thể giúp bên trong ấm hơn.

Cô vội vã quay lại quanh góc lều và đi qua vườn, tìm kiếm Người Anh.

Trời còn tối nhưng trăng đã lên và biến mặt đất từ màu đen chuyển sang
màu xám. Cô nhìn lướt qua sân, nhìn từ cây cầu tới căn lều, nhìn qua cái
cây đang dang rộng thân treo lơ lửng và đu đưa bên bờ suối, những cành
dài của nó vun vút trong gió như những ngọn roi. Và ở đó, nằm thu lu dưới
cái cây, cô nhận ra anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.