HOANG DÃ - Trang 179

Chương 26

Lúc muộn hơn ngày hôm đó, sau khi mặt trời đã hiện ra và làm tan biến

tất cả sương giá, Roger dừng bước khi đang tản bộ trở lại lều. Anh chửi thề
rất ghê làm những con chim trên cây giẻ kế bên giật nảy mình.

Anh đang nhìn chằm chằm vào cơn ác mộng tồi tệ nhất của mình –

Gladdys già, mụ phù thủy Druid của lâu đài Camrose. Anh không sao tin
nổi mắt mình, nhưng bà ta đứng đó trong vẻ huy hoàng như địa ngục của
bà: mớ tóc trắng như vôi đâm ra tua tủa như bông bồ công anh, chiếc cổ gà
xương xẩu, cỡ người không xác định nổi bởi nó luôn luôn được quấn bởi
tầng tầng lớp lớp vải đen.

Đích thị Gladdys.
Bàn tay phải anh theo bản năng tìm đến chiếc gươm không ở đó. Vậy là

anh làm điều khả dĩ tốt thứ nhì. Anh nấp sau một cái cây.

Bà đang đứng cạnh thứ trông giống như một đống đồ tiếp tế: một bao bột

mì, yến mạch và những thứ như vậy chất đống gần cửa lều. Teleri đang nói
chuyện với bà. Trông rành rành là họ biết nhau rất rõ.

Gladdys già vươn tay ra đặt bàn tay xương xẩu lên má Teleri, nâng mặt

cô lên săm soi. Teleri nói điều gì đó nhưng anh ở quá xa để có thể nghe
thấy. Bà già xem chừng như lắng nghe, rồi họ trao đổi thêm chút nữa, trước
khi Gladdys gật đầu và tạm biệt bằng giọng nói lục khục không hề thay đổi.
Bà quay đi khiến vạt áo đen xoáy tròn và bước lại phía lối đi gần anh nhất,
lối đi dẫn quanh phía sau căn lều và ra đằng đông.

Roger là một hiệp sĩ dũng cảm trong lĩnh vực giáp mặt nhiều kẻ thù,

nhưng anh thụp xuống thấp hơn.

Ngay cả thời gian cũng không vá lành được lòng kiêu hãnh của anh trong

những chuyện liên quan tới Gladdys già. Lần cuối cùng chính anh bị bà cho
rơi vào thế kẹt, mụ phù thủy già đã chôm mất quần áo của anh. Anh phải đi
bộ về Camrose trần trụi như con gà bị vặt mất lông.

Anh nhòm qua bụi cây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.