dừng lại, đứng yên như tuyết đọng. Cô búng ngón tay một cái và nó quỳ
xuống.
“Tốt đấy, Ngựa,” cô bảo nó và cưỡi lên lưng, dạng chân hai bên, hai tay
vẫn ôm con chim đang hấp hối. Cô kéo mép viền đã sờn của chiếc áo dài
bằng len thô, quấn quanh con chim và nhét lại an toàn giữa hai chân.
Cô kẹp chiếc bờm dài óng mượt của con vật trong tay, cúi về phía trước,
và thúc gót chân vào mạng sườn nó.
Họ đi tới những rặng đồi, rời khỏi sự an toàn của rừng thẳm và tới một
vòng cung đá chữa bệnh đứng sừng sững như những tên khổng lồ canh gác
thung lũng.
***
Đến chiều muộn hôm đó, Roger cưỡi ngựa lên một con đồi dốc để tới
dãy núi phía trên Thung lũng Brecon. Phía trên và đằng trước anh là vùng
bình nguyên đã được đánh dấu trên bản đồ, chính xác vị trí mà Edward đã
chọn.
Roger đặt tay lên mông ngựa và quay đầu lại, làm cho lớp da trên yên
cương kêu ken két. Ngay từ vị trí quan sát thuận lợi gần chân một mỏm đồi,
anh có thể thấy nơi bình nguyên này chắc chắn có góc quan sát thung lũng
phía dưới rõ ràng, những cánh đồng vàng rực đầu thu, những mảng rừng
rậm trải dài hàng dặm tới rìa phía đông.
Ngay từ nơi này, phía dưới bình nguyên, anh cũng có thể hiểu được tiềm
năng của một vị trí lâu đài như thế. Anh có thể thấy rõ tới vùng biên giới.
Chưa ai từng nghi ngờ chuyện Edward biết lập kế hoạch phòng thủ tài
tình như thế nào. Ông là một vị vua được kính trọng bởi đầu óc khôn ngoan
Khi còn là một hoàng tử trẻ tuổi, ông đã học về chiến lược dưới sự dạy
bảo của một trong những chiến binh bậc thầy của nước Anh, Simon de
Montfort. Và Edward đã học rất giỏi. Nhiều năm sau ông sử dụng những
chiến lược này và một số tự sáng tạo ra để đánh bại cuộc nổi loạn của các
nam tước chống lại cha ông, Henry Đệ tam.
Đó là một chỉ báo tài năng của Edward vì các nam tước bại trận được chỉ
huy bởi chính người thầy của ông, Simon de Montfort.