HOANG DÃ - Trang 192

mãi sau đôi mắt nhắm chặt kia mãi mãi, nên cô mở mắt ra và nhìn chằm
chằm lên bầu trời xanh, mắt cô đang nhạt nhòa bởi lệ ẩm đang hành hạ mà
dường như cô không sao kiềm chế nổi. Cô nuốt thật mạnh và mắt nhắm
nghiền, cố gắng vắt những giọt nước ấy ra khỏi mắt như khi cô gắng sức
vắt khô áo quần.

Đã bao lâu trôi qua rồi cô chẳng hề hay biết, nhưng khi cuối cùng cô dõi

mắt về phía chân trời, Roger và Ngựa đã co lại thành một hình thù nhỏ màu
đen trông chẳng khác gì một cái cây đơn độc đang oằn mình trong gió.

Có lẽ cô giống như vầng trăng đang mọc kia, cô nghĩ thầm, và tình yêu

cô mong đợi giống như mặt trời đang lặn. Cô nhìn về phía xa, bám vào thân
cây và thầm biết trong tim rằng dù có chuyện gì xảy ra đi nữa, thì cả hai vật
đó cũng chẳng bao giờ gặp nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.