HOANG DÃ - Trang 205

Một lúc sau cô tỉnh dậy.
Cô mở mắt và ngây người nhìn anh chằm chằm, như thể không biết anh.
“Teleri? Là anh đây, Roger.”
Cô nhíu mày, rồi nhắm mắt lại và thì thào, “Không. Ngài ấy đi rồi.”
“Anh ở đây này. Thấy không?” Anh cầm lấy tay cô khi cô mở mắt ra lần

nữa, áp lòng bàn tay cô lên má và xoa xoa. “Đây là cái cằm nhẵn nhụi của
anh. Cái cằm em đã cạo.”

Cô nhìn anh như thể mong muốn anh biến mất.
“Dậy nào, em yêu của anh.”
Cô co người lại rồi quay đầu đi và lẩm bẩm. “Không yêu.”
Em yêu của anh, em yêu của anh, anh nghĩ thầm. Thượng đế trên cao ơi,

đã bao nhiêu lần anh gọi cô như thế? Những lời nói ra mà không hề nghĩ gì
đến ý nghĩa của nó. Nhưng cô thì không như vậy.

Anh nhìn đi chỗ khác rồi mang một mảnh vải, nhúng lại vào trong nước

và đặt nó lên má và tai cô. “Nước mát có ích đấy.”

“Họ ném đá em.” Cô vẫn không nhìn anh. Anh không biết là cô không

thể nhìn bởi cách anh đã làm tổn thương đến cô hay bởi cô xấu hổ.

“Bọn chúng sẽ phải trả giá vì gây tổn thương cho em.”
Cô hít một hơi thật sâu, hơi thở không chất chứa giận dữ mà chỉ là bối

rối. “Em không phải là phù thủy.” Rồi cô quay mặt lại phía anh. “Em đã cố
gắng nói với họ rồi. Em không phải là phù thủy. Họ còn ném hòn đá to
hơn.”

“Họ sẽ không bao giờ làm hại em nữa. Anh thề.”
Hai môi cô mím lại và bắt đầu run rẩy như thể sắp khóc. Anh cúi người

xuống và chạm môi mình vào môi cô. “Anh thề danh dự sẽ bảo vệ em.”

Cô lắc đầu và nhìn ra chỗ khác, nhắm mắt lại như thể chúng quá nặng để

mở ra.

Anh ngồi trên chiếc ghế cạnh giường và đặt tay mình lên tay cô trong khi

cô ngủ. Mắt anh bắt đầu trĩu xuống vì buồn ngủ và anh nằm ngả đầu lên tay
họ.

Anh không biết mình ngủ được bao lâu, thậm chí liệu anh có ngủ hay

không. Nhưng nến chập chờn tựa như gió đã thổi vào bên trong nhà và hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.