HOANG DÃ - Trang 208

Roger nhìn chằm chằm vào chiếc đinh thúc ngựa trong tay Merrick. Anh

liếc về phía giường. “Cô ấy bảo không thể tìm thấy nó.”

Merrick nhìn xuống Teleri. “Chuyện gì xảy ra với cô ấy thế?”
“Dân làng ném đá vào cô ấy. Họ nghĩ cô ấy là phù thủy gì đó.”
Merrick lại gần hơn. Nét mặt phẫn nộ cho thấy anh không thể hiểu nổi sự

độc ác này hơn Roger chút nào. “Bọn dị đoan ngu ngốc”

“Bà của cô ấy là già Gladdys.”
“Chúa ơi…” Hai mắt Merrick nheo lại và anh cúi người nhìn cô kỹ hơn

rồi quay lại phía Roger. “Cậu chắc chứ?”

“Chắc.”
“Chẳng giống mấy.” Merrick xem xét cô một lúc lâu rồi ngồi lên giường

cạnh cô và cầm một sợi tóc dài của cô đang rớt trên mặt nệm, nhìn và lại
đặt xuống. “Ồ,” anh nói thêm. “Có lẽ tóc thì ngày nào đó.”

Roger không nghĩ vậy. Tóc của Teleri không giống tóc bất kỳ ai khác,

cũng như cô không giống bất cứ ai khác anh đã từng biết.

“Có phải con lợn nằm cạnh cô ấy không?”
“Ừ.” Roger nhìn con lợn, vẫn ngủ ngon lành. “Vật cưng của cô ấy đấy.”
“Vậy mà tôi phàn nàn chuyện Clio để con mèo chột mắt trên giường,”

Merrick lẩm bẩm khi đứng dậy rồi anh quay về phía Roger và bắt đầu bước
một bước. Anh dừng lại như thể bỗng nhiên bị mọc rễ xuống đất.

Roger liếc về phía Merrick, nét mặt anh chàng này đang đổi sang cau

mày bối rồi rồ lại thành giận tới tái người.

Anh nhìn chằm chằm vào cổ Roger. “Kẻ nào đã làm chuyện đó với cậu?”
“Tôi không biết.” Roger quay đi và bước qua anh về phía chiếc giường

rồi mang miếng vải ra khỏi đầu Teleri và lại nhúng nó vào nước. Anh cần
làm việc gì đó. Bất cứ việc gì để giữ đôi tay anh bận rộn. Để giữ chúng
được che khuất.

“Tôi nghĩ giọng cậu hơi khác.”
“Thậm chí tôi còn bị mất giọng trong thời gian dài. Ít ra bây giờ tôi

không còn nói giống tiếng ễnh ương nữa.” Roger phá lên cười nhưng đó là
một âm thanh gượng gạo và rỗng tuếch.

Nhưng Merrick không cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.