HOANG DÃ - Trang 267

Roger và cha anh dừng được nỗi đau do niềm kiêu hãnh bướng bỉnh của họ
đã gây cho nhau.

Tuy nhiên, người đàn ông cô yêu đang đau đớn còn cô lại không thể gột

được nỗi đau ấy đi. Cô cảm thấy nó hằn sâu, có lẽ quá sâu bởi bây giờ cô
có thể cảm nhận thấy dấu vết của nó trên da mình, như thể nỗi đau của
chồng cô đang làm cõi lòng cô rữa nát.

Cô cúi người xuống và rửa cánh tay cùng bàn tay trong dòng suối, cố

gắng rửa sạch tất cả đi. Nhưng cô không thể, bởi cô yêu anh, dù cho cô phải
lựa chọn. Mẹ anh cần anh và Roger yêu mẹ.

Anh cần phải đi. Cô muốn ở lại.
Đây là nhà của cô. Là nơi cô thấy an toàn. Cô không biết thế giới bên

ngoài thế nào, tất cả những gì cô biết là nó có thể gây tổn thương, tổn
thương nhiều tới mức cho thâm tâm con người ta mục rữa. Con người có
thể thay đổi trong một tích tắc.

Cô đã thay đổi từ giây phút tìm thấy Roger, có lẽ là giây phút cô thấy

Ngựa từ bao năm trước. Cuộc sống của cô không còn như cũ. Cô đã buông
rơi sự tự vệ và để anh bước vào thế giới riêng tư, tách biệt của cô – nơi cô
rất mực yêu mến giống như đã để anh nhìn thấu trái tim cô, cho đến tận
những bí mật sâu thẳm và bí ẩn nhất của cô.

Và bây giờ cô phải lựa chọn: đi theo anh tới thế giới ngoài kia hay ở lại

nơi cô đã cố gắng sống như trước. An toàn. Cô đơn. Sống trong mơ mộng.

Cô vẫn có thể nói chuyện với muông thú, nhưng chúng không thể ôm cô

như Roger ôm. Cô có thể làm mọi việc như trước nhưng sẽ không giống
như cũ. Cô không thể ở lại đây thực thụ bởi trái tim cô sẽ ở bất cứ nơi nào
anh ở.

Cô quỳ xuống và uống một ngụm nước suối. Cô múc nước trong tay

nhưng tới khi hai tay cô đưa lên tới miệng thì đã cạn hết, giống như phần
còn lại của đời cô nếu Roger không dự phần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.