HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG - Trang 204

thôn nữ lái đò trên bến sông, mà ta đã lọt vào diệu kế của con người khác
thường ấy rồi ư? Đúng là một nhân vật lợi hại nên chi quan trấn thủ đã phải
mất ăn, kém ngủ theo năm dài tháng rộng, mà vẫn không tìm ra phương kế
để xoay chuyến tình thế. Giờ ta đã lọt vào đôi mắt ấy khó bề chối quanh, và
cũng càng không thể phản bội lương tâm mình là một võ quan tuyệt đối
trung thành với nhà Nguyễn…

Chưa dứt dòng suy nghĩ đã đến trại giam dã chiến, cả ba đều bị lùa

vào trong, hai tay vẫn còn khóa chặt mà một tia nhìn đã tập trung vào tảng
đá. Dù phải ngập ngừng trong vô vàn ý nghĩ, mà vẫn không thể nào lay
chuyển một ý chí đã quyết.

Đang nóng lòng muốn biết tình hình quân tăng viện vào Quy Nhơn

nhằm mục đích gì với Tây Sơn, Nguyễn Huệ giải quyết nhanh mọi chuyện,
trực tiếp đi điều tra những tên bị bắt. Cửa trại giam bật mở, Trung Kiên vừa
quay mắt nhìn ra đã chạm tia nhìn từ ngoài phóng vào mà như đụng phải
một lực phản cực mạnh, người xiểng niểng, quay lai đập đầu vào đá chết
tươi. Quá bất ngờ, sợ mất điều tra, Huệ nhanh nhẹn ngăn cản hai tên còn
lại:

-Khoan đã, hãy nghe đây! Hùm thiêng sa cơ không tham sanh húy tử

quả đáng mặt tu mi nam tử sống trong trời đất! Nhưng không sáng suốt
chọn cho mình một minh chủ để được làm người kiên trung mẫu mực, thì
uổng phỉ một kiếp người. Cái chết kia chẳng có ý nghĩa gì cả, mà chỉ để lại
tiếng nhơ lưu truyền.

Hai đôi mắt nhìn nhau rùng mình hoảng sợ trước cái chết và đã nhanh

chóng quyết định đời mình, muốn sống thì phải thành thật, cả hai đều tranh
nói:

-Thưa…Thủ lĩnh Tây Sơn, chúng con là bề tôi, quan lớn sai đâu đi đó,

nên phải theo hầu đại quan vừa nguyên sinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.