HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG - Trang 440

Sở lại giúp Sùng nhượng. Chờ khi bốn bể thanh bình, ta sẽ triệu Tư đồ về
Phú Xuân, chứ không có ý lấn chiếm Bắc hà!

Cả thảy đều nâng cốc, bắt tay thể hiện tình đoàn kết nhất trí theo quyết

định sáng suốt của Bình vương và đồng hứa:

-Xin Vương thượng yên lòng, chúng tôi quyết tâm hoàn thành nhiệm

vụ được giao.

***

Trở lại thành Hoàng đế, vua Thái Đức ngày đêm lo lắng đứng ngồi

không yên: nhớ thuở hàn vi, cha mẹ mất sớm, mình là quyền huynh thế phụ
chu toàn hai em. Ngược lại, hai em cũng nhất nhất tôn xưng huynh trưởng
đi thưa, về trình không hề sai lệch. Khi dựng nên nghiệp cả nhà Tây Sơn,
thì đạo quân thần cũng phát sinh, phát triển từ tình anh em mẫu mực mà trở
nên tôn nghiêm thuần thục.

Từ dạo, Nguyễn Huệ cử binh đánh Bắc hà, dù không hài lòng cũng

không thể lấy đó làm cái cớ để bắt tội em là đã khi

quân phạm thượng, nên chỉ gọi về. Đến khi Nguyễn Huệ được thụ

phong làm Bắc Bình vương, nắm quyền thủ giữ đất Thuận Hóa, thì tự ý sửa
sang thành lũy, phong thưởng văn quan võ tướng như một triều đình ở giữa
trung gian của đất nước, chứ không tấu trình theo phép tắc và chờ chuẩn y.
Nhiều lúc, vua viết chiếu mời Bắc Bình vương về triều tham kiến, Nguyễn
Huệ cũng tìm cách thóai thoát.

Chẳng những dứt khoát đến lạnh lùng, mà còn tỏ rõ thái độ, dọc ngang

nào biết trên đầu có ai. Nếu chỉ vì tài danh lừng lẫy, mà Nguyễn Huệ dứt
tình anh em, đánh mất đi tư tưởng tôn phủ chính thống, thì ta làm cách nào?
Chả lẽ bất lực trước uy danh huynh trưởng đối với em không còn có tác
dụng nữa, mà quyền làm vua đối với bề tôi cũng bị coi khinh ư? Suy tưởng
mỗi ngày một ít cứ âm ỉ nhóm lên trong lòng, hết nhẫn nại được, quyết định

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.