HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG - Trang 459

ta! Thêm nữa nghĩa đệ huynh của ta cũng cùng chung huyết thống, thì sao
có thể cắt chia cho đành?

Đô đốc Tuyết đã chứng kiến thế giặc và rất nóng lòng về tình hình ở

Bắc hà, nhân dân ngóng trông vị cứu tinh của họ như nắng hạ đang chờ
mưa không thể chậm trễ, liền luận lại:

-Hai năm trước, Chúa công đem quân ra Thăng Long “phò Lê, diệt

Trịnh” lòng người vô cùng sùng ái, Nay vua Chiêu Thống bán nước, rước
giặc về giày xéo lên quê cha đất tổ, sát hại dân lành vô kể, Chúa Công còn
phò ai? Phò vua Thái Đức ư? Điều đó không đủ sức thuyết phục lòng người
Bắc hà đang trong cơn nước sôi lửa bỏng. Họ rất nóng lòng chờ Chúa công
chính vị hiệu, để cùng đồng tâm hiệp lực đánh đuổi giặc ngoại bang, bảo vệ
nước non nhà!

Anh Xuân là một bề tôi tâm phúc nhất của nguyễn Huệ, hội ý nhanh

cùng chồng…Tiếp ý kiến của vợ, Quang Diệu khẳng định:

-Từ khi tu sửa kinh thành, lên kế hoạch xây dựng tam tòa, chẳng phải

là trời đã mách bảo Chúa công chuẩn bị cho ngày này rồi ư? Tình huống
đến để Phú Xuân thực sự là kinh đô của cả nước vươn mình đứng dậy từ
đây! Trong thời đại này, chỉ có Chúa công là người có đủ đức độ và tài
năng đảm nhận sứ mệnh lịch sử, lãnh đạo toàn dân đánh đuổi giặc ngoại
xâm, khoát ánh hòa quang cho non sông Đại Việt. Ngoài ra không còn ai
khác!

-Xin Chúa công chớ có thoái thoát!- Cả cuộc hộp đồng thanh giục.

Nguyễn Huệ bồi hồi xúc động, tiếp đáp:

-Nếu quần thần đã quyết, thì hãy hết lòng cùng ta hoàn thành sứ mệnh

thiêng liêng mà lịch sử giao phó!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.