HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG - Trang 94

đầu vây hãm ở bờ môi, Hồ Thơm cũng đáo để thật, sợ người ta biết điểm
yếu của mình, liền thối lui ngay.

*

Quay trở lại chỗ cũ để tư duy thầm so sánh một trong hai Xuân, Xuân

nào đẹp hơn? Nhã Xuân là bông hoa trội khó bề trộn lẫn trong rừng hoa của
trường Cao Sơn. Người biết thưởng thức loài hoa đẹp, không chỉ chiêm
ngưỡng sắc màu, mà còn phải phân biệt được hương vị của nó. Trước kia,
Nhã Xuân rất kiêu hãnh tự hào mình là một bông hoa trội về hình thức,
nhưng đơn lẻ âm thầm chỉ để cho người ta đứng xa chiêm ngưỡng, chứ
không dễ dàng hòa nhập. Gần đây, nàng đã có ý thức chuyên cần bồi dưỡng
cho hương vị thêm mặn mà đằm thắm, thì quả là tuyệt! Nhưng cảm nhận
ban đầu về cô nàng tài hoa đảm đã trở thành gần gũi thân quen, cũng khó
bề phân biệt Xuân nào đẹp hơn ở trong ta. Tốt nhất là phải giữ cả hai, thì
mới có được vẻ dẹp tổng hòa cần thiết. Như thế về phương diện tình cảm là
không công bằng, ức hiếp phụ nữ thì sao đáng mặt tu mi nam tử? Suy nghĩ
cuối cùng chí có tình bạn cao đẹp mới giữ mãi song Xuân ở trong ta!

Dứt khoát tư tưởng thì tiếng còi thay ca cũng đổ dài, Thơm rời khỏi

võng định trở lại điểm trực vấn chuyện với song Xuân, để xác định tình bạn
trong sáng sẽ không bao giờ vẩn đục bởi thời gian. Chợt phát hiện điểm
cháy ở dưới đồng bằng, Thơm chạy bay đến tranh còi Anh Xuân, thổi nhịp
liên ba dồn dập. Cả lớp bật dậy xôn xao hỏi nói rối rít, Thơm chỉ tay xuống
đám cháy dưới đồng bằng phân tích:

-kìa là cây gạo trên bờ bắc sông Côn, ngang hàng với điểm cháy là

trường ta đó!

Cả thảy đều ngơ ngác trước tầm nhìn xa vạn dặm, nhìn thấu suốt đêm

trăng của lớp trưởng, Cao Hiến cũng tập trung ánh mắt lắng nghe phân tích,
rồi khẳng định:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.