HOÀNG ĐÌNH - Trang 1293

Cố Minh Ngọc như giật mình tỉnh mộng la lên. Nhưng gã chỉ nhìn thấy

một luồng sáng chói mắt lóe lên.

Vốn gian phòng lờ mờ ánh đèn lại đột nhiên xuất hiện một luồng sáng

chói mắt, chớp sáng như điện, lóe lên từ lòng bàn tay Cố Minh Vi mà ra.
Cố Minh Ngọc chỉ kịp "A..." lên một tiếng thì trán gã đã bị lủng một lỗ,
máu tươi bắn tung tóe ra xung quanh.

Bên cửa sổ, "người" kia như cảm thấy kinh hãi, giơ tay "ầm" một tiếng,

đóng cửa sổ lại.

- Khôngggg...

Cố Minh Vi nghẹn ngào kêu to, hai tay ôm đầu. Trong tiếng thét đó, ánh

kiếm chợt biến lại thành lá bùa kiếm bao trong đám sương mờ ảo, nhẹ rơi
xuống đất.

- Sao lại như vậy? Vì sao… nãi nãi… ca ca…

Cố Minh Vi ngồi chồm hổm trên mặt đất. Dường như toàn bộ sức lực

của nàng đã hao hết sau một kiếm kia, nàng không dám tới gần Cố Minh
Ngọc đã ngã xuống với hai mắt vẫn còn vương đầy sợ hãi.

- Nãi nãi, sao người lại hô sai vậy? Sao có thể hô sai vậy…

Cố Minh Vi không ngẩng đầu lên, đôi tay không ngừng vò vò đầu.

Cố nãi nãi chậm rãi mở mắt, lại không cúi xuống xoa đầu an ủi Cố Minh

Vi, chỉ không nhanh không chậm nói:

- Nãi nãi không kêu sai. Minh Ngọc không phải do con giết, giết nó

chính là ác quỷ. Lúc trở về, Minh Ngọc đã bị ác quỷ nhập vào thân rồi.

Cố Minh Vi ngạc nhiên, khó tin mà thất thanh nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.