HOÀNG ĐÌNH - Trang 132

- Trần công tử từng nói thần linh không có tự do, kỳ thực là do người

không biết, từ ngàn năm trước Thiên đình đã biến mất rồi!

Lão thoáng nhìn ánh mắt kinh hãi của Trần Cảnh rồi tiếp tục:

- Một ngàn năm trước, kể từ khi Thiên đình biến mất, thần linh trong

thiên hạ đã không còn bị ràng buộc. Rất nhiều bài vị đã bị yêu quái cướp đi,
bằng không, sao Tú Xuân loan này có thể dung cho một con tiểu yêu nho
nhỏ làm loạn?

Trần Cảnh chợt nghĩ tới một truyền thuyết, rằng tại cái đêm của ngàn

năm về trước, sinh linh trong thiên địa đều có một giấc mộng, trong mộng,
thiên hà đổ xuống cuốn trôi vạn vật sinh linh. Lại có thuyết rằng đó không
phải thiên hà mà là một thanh kiếm. Một thanh kiếm từ vạn dặm trời cao
biến hóa thành thiên hà. Từ đó về sau thế gian không còn thần tiên, người
không có kẻ nào tu được trường sinh.

Khi Long Vương của Kinh Hà mất tích, ba trăm năm sau có một con

thuồng luồng đắc đạo, không biết vì sao lại có được sắc phù Long Vương.
Gần trăm năm trước nó đánh lão trọng thương, hiện tại, Hà Bá suốt cả dải
Kinh Hà đều do nó sắc phong.

Trần Cảnh tuy là kẻ tu hành nhưng không hề biết thần linh trong thiên

địa có chuyện như vậy.

Hà Bá còn nói thêm:

- Tín ngưỡng của ta đã mất, pháp lực theo đó cũng vô pháp khôi phục,

không bao lâu nữa sẽ lìa đời. Sắc phù của ta, hẳn về tay cá tinh, từ nay về
sau sinh linh cạnh Tú Xuân loan sẽ bị nó nô dịch mất thôi!

Trần Cảnh im lặng! Chính bản thân hắn cũng không biết vì sao mình lại

phản cảm với thần linh trong thiên hạ như vậy. Có lẽ là do lão kiếm khách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.