HOÀNG ĐÌNH - Trang 1413

Trong trời đất này, người có pháp lực cao hơn Trần Cảnh không ít,

những nhân vật trong những đại môn phái tồn tại trước cả hạo kiếp ngàn
năm trước là không thể lường được. Nhưng chưa chắc những người đó đối
mặt với thiên uy lúc này còn có tâm cảnh cao hơn Trần Cảnh. Kể cả các
thần linh trong thiên hạ cũng tương tự.

Trần Cảnh nhìn ánh sét đánh thẳng xuống người mình, bên tai lại không

nghe thấy chút âm thanh nào. Những nơi tia sét đó đi qua, như thể chiếu rọi
khắp ba ngàn tiểu thế giới này, lại như thể trời đất này cũng bị luồng sấm
sét này đánh vỡ. Đây không phải là lần đầu tiên Trần Cảnh đối mặt với sấm
sét kiểu này, nhưng cho dù lần đầu hay lần thứ ba thì hắn vẫn y nguyên một
cảm giác hồn tiêu phách tán, tan xương nát thịt.

Những người có tâm cảnh cao chưa chắc không sợ hãi sinh tử, có điều

bọn họ có thể vẫn khống chế được bản thân trong thời khắc sinh tử đầy
khủng bố đó. Hơn nữa đây không phải lần đầu Trần Cảnh đối diện với sấm
sét thiên uy này, tuy hắn vẫn cảm thấy sợ hãi như vậy nhưng có thể giữ
vững được bản tâm. Trong mắt rất nhiều người, chỉ thấy ngọn sóng dưới
ánh sét kia như có sinh mệnh của mình, phát ra tiếng gầm gào, như tiếng
kiếm ngân vang, lại như thể tiếng rồng ngâm, dùng tốc độ nhanh nhất
phóng lên chín tầng trời.

"Ầm…"

Lúc này tiếng sấm mới từ trên không truyền đến. Âm thanh vang lên thì

tia sét đã đánh xuống con sóng rồi.

Ngọn sóng nổ tung, bắn ra bốn phương tám hướng. Tia sét đó chưa tan

đi, mà bọt sóng đã bị đánh tản ra, lộ ra một pho tượng thần bên dưới.

Trần Cảnh chỉ cảm thấy đầu kêu ong ong lên như thể bị một cái búa tạ

đập trúng. Hắn cảm giác như đầu mình nứt ra, rồi cái lực lượng cuồng bạo
kia len lỏi từ trên đầu kéo thẳng xuống phía dưới, đi vào hai vai, rồi xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.