HOÀNG ĐÌNH - Trang 157

Lòng sông của Trần Cảnh lúc đã khô khốc đến mức xuất hiện vết nứt nẻ,

khi lòng sông kia hoàn toàn vỡ ra cũng chính là khi Trần Cảnh thần diệt.
Với trạng thái khi trước của hắn, hắn cũng không biết mình có thể sống
được đến ngày mai hay không, hiện giờ thu thập được pháp lực tín ngưỡng
của Sa Công coi như giải được mối nguy trước mắt. Có điều Trần Cảnh lại
có thể cảm thấy pháp lực tín ngưỡng mới vừa thu được đang trôi dần đi, đó
là bởi người của vùng đất này đã có oán tâm với hắn, chẳng những không
tín ngưỡng hắn mà còn ghét bởi hắn đã mang đến tai họa. Bởi sự xuất hiện
của hắn nên cá tinh mới tuyên bố muốn nhấn chìm thôn trấn suốt ba mươi
dặm bên bờ sông.

Trần Cảnh có thể cảm nhận được pháp lực tín ngưỡng mới vừa thu được

từ Sa Công cùng lắm chỉ giúp hắn kiên trì được một ngày rồi sẽ lại rạn nứt
ra thôi.

Nam Sơn là tên gọi do người ở thôn Hà Tiền đặt, ý là chỉ một ngọn núi ở

phía nam. Mà Trần Cảnh biết núi kia có tên là Thúy Bình, khi hắn bay qua
cánh cổng thứ nhất của Nam Sơn thì thấy một tấm bia đá, trên tấm bia đá
có khắc ba chữ "Núi Thúy Bình", nét bút sáng lạng tú lệ kết hợp với ba chữ
lại càng thêm mạnh mẽ.

Đi tiếp về phía trước thì lại có một con đường nhỏ trên núi xuất hiện, con

đường nhỏ quanh co dẫn vào trong dãy núi, đưa mắt nhìn lại chỉ thấy từng
ngọn núi xanh như tranh vẽ, vô cùng yên tĩnh, quả là một nơi linh sơn
thanh tú.

Men theo đường núi tiến về phía trước, rẽ qua một góc núi lại xuất hiện

một tòa sơn đình, sơn đình có tám góc, mái được lợp ngói xanh, trụ đình
bằng bạch ngọc.

Phía trước sơn đình có hàng chữ màu đỏ: "Thúy Bình vũ đình". Từ nét

chữ có thể thấy nó và chữ trên tấm bia đá hiển nhiên là do cùng một người
viết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.