HOÀNG ĐÌNH - Trang 1861

Đám người vừa mới tới gần, khí đen trong núi chợt cuồn cuộn nổi lên,

rồi hóa thành một bàn tay khổng lồ màu đen chộp tới năm người.

Sắc mặt Liên Diệp chân nhân lạnh lẽo, đưa tay chụp tới. Một bàn tay

màu xanh đen chợt hiện ra giữa hư không, chộp cứng vào bàn tay đen
khổng lồ kia. Hư không rung động, cuối cùng cả hai cùng tán đi mất.

- Ồ, ra cũng có chút thủ đoạn.

Bên dưới truyền ra một giọng nói pha lẫn kinh ngạc.

Liên Diệp chân nhân vội đáp:

- Bần đạo là Liên Diệp, đặc biệt tới đây cầu kiến Ô Hà đại vương.

- Ai quan tâm chuyện ngươi là Liên Diệp hay Liên Hoa? Chưa từng nghe

qua. Muốn gặp đại vương ta, hãy chặt một cánh tay xuống trước.

Giọng nói phía dưới phát ra.

Liên Diệp phẫn nộ, dậm mạnh chân xuống, đụn mây đột nhiên tản ra.

Còn bản thân y thì hóa thành một tia sáng lao thẳng vào trong núi. Ba
người kia muốn ngăn cản lại đã không kịp, đành nhanh chóng xống xuống
theo sát Liên Diệp.

Trần Cảnh khẽ sửng sốt. Hắn không ngờ rằng Liên Diệp luôn biểu hiện

thoải mái, tiêu dao lại có thể nóng tính đến như vậy.

Hắn cũng không ngờ ba người kia cũng có nghĩa khí như vậy.

Mấy ngày ở cùng chỗ với bọn họ, hắn biết rõ ngoài việc cùng đàm luận

huyền đạo, mấy người này không có liên hệ gì với nhau cả. Loại pháp hội
mà bọn họ tham dự cũng không có liên quan gì tới ân oán cá nhân. Thậm
chí đến giờ Trần Cảnh còn không biết lai lịch của bọn họ, mà Liên Diệp
chân nhân cũng không đề cập tới. Trần Cảnh lại càng không dùng phép

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.