HOÀNG ĐÌNH - Trang 2166

Sau đó nàng còn nói thêm:

- Vốn ta định trở về nắm giữ đài tế truyền thừa trong tộc, rồi lại tới giếng

Tù Long.

Trần Cảnh mỉm cười. Thu Nguyệt Vô Hoa cũng có thể nhìn được vẻ tươi

cười trên gương mặt tượng đá của Trần Cảnh. Tuy rằng dáng tươi cười còn
rất cứng ngắc, nhưng mà cũng đã có thể cảm nhận được rồi.

Người tu hành luyện từ lục phủ ngũ tạng bên trong, sẽ thể hiện ra da thịt

bên ngoài. Trần Cảnh chậm rãi luyện hóa bên trong thân tượng thần, nên bề
ngoài cũng bắt đầu khác biệt.

- Vậy giờ cô cầm đi.

Trần Cảnh nói.

- Vâng.

Thu Nguyệt Vô Hoa lên tiếng, sau đó ngồi xếp bằng ở chính giữa đài tế.

Lúc này, người còn lại trên đài tế mặt đầy vẻ giận dữ. Phía dưới bỗng có

một người lớn tiếng hô:

- Đài tế là thánh vật trong tộc, phải vĩnh viễn lưu lại Thu Nguyệt hạp

cốc, há có thể đưa ra ngoài. Huống chi, nàng ta có tư cách gì mà đòi có
được đài tế?

Người này nói rất to, thoạt nhìn có uy vọng rất lớn trong tộc. Nhưng lại

không có bao nhiêu người phụ hoạ theo y, bởi vì tộc trưởng không hề nói
một tiếng nào. Vỏ sò tiếp tục ngồi xếp bằng không để ý đến, mà Trần Cảnh
thì chỉ từ từ xoay đầu. Nơi ánh mắt hắn đảo qua, không một kẻ nào không
câm như hến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.