HOÀNG ĐÌNH - Trang 2167

Chính tộc trưởng tộc Sò cũng không biết làm thế nào cho phải. Lão ta đã

thấy qua thần thông của Trần Cảnh, hiện tại càng cảm thấy Trần Cảnh có
khí thế như núi, khiến lão như bị ép chặt ở ngực, cảm giác không thở nổi.
Nhưng mà giờ vỏ sò sắp cầm đài tế của tộc Sò, tương đương với muốn đoạt
vị trí tộc trưởng của lão. Hơn nữa dù lão là tộc trưởng nhưng cũng chỉ hơi
khống chế được đài tế kia, căn bản không có khả năng mang ra bên ngoài.

Cùng lúc lão đau đầu suy nghĩ tìm ra biện pháp, Thu Nguyệt Vô Hoa

phun từ trong miệng ra một hạt châu tỏa ánh sáng trắng chói mắt. Hạt châu
kia vừa xuất hiện, Thu Nguyệt Vô Hoa liền niệm ra một tràng pháp chú.
Hào quang từ hạt châu càng lúc càng rực rỡ, khiến tộc trưởng tộc Sò phải
nheo mắt lại. Tới khi lão mở mắt, hạt châu kia đã bay tới vị trí trung tâm
nhất của đài tế.

Lão kinh hãi, định mở miệng ngăn cản. Nhưng mà lời nói đến miệng, lại

không sao thốt ra nổi, giống như là có người bóp lấy cổ lão, khiến lão cảm
thấy hít thở không thông.

Cuối cùng, sau một loạt động tác bắt quyết thủ thế của Thu Nguyệt Vô

Hoa, đài tế thu nhỏ dần lại, như trở thành một bàn cờ nhỏ có kích cỡ bàn
tay. Nhưng khác ở chỗ bốn cạnh của "bàn cờ" này đều có chữ bùa, bốn góc
thì lại phân biệt có chữ bùa bốn đối tám. Trừ những thứ này, trên "bàn cờ"
còn có những đường vân đan chéo nhau, mỗi đường nhìn thì như là đường
thẳng cả, nhưng lại hóa đường cong, nhìn lâu sẽ khiến người ta cảm thấy
quay cuồng rối rắm, ý thức hãm sâu vào đó, không thể tự kiềm chế.

Trần Cảnh vọt người lên, Thu Nguyệt Vô Hoa nhanh chóng theo, bay

hướng bầu trời ở trên mặt biển.

Mãi tới khi bọn họ biến mất, cũng không có người nào dám đứng ra ngăn

cản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.