HOÀNG ĐÌNH - Trang 2255

hai tay định dời bia thần Ti Vũ đang trấn áp trên đầu vai gã xuống.

Cho tới bây giờ, bia thần Ti Vũ vẫn luôn đè xuống người gã. Tuy không

cách nào trấn trụ gã nhưng vẫn đủ khiến gã chỉ có thể phát huy được năm
sáu phần mười pháp lực. Thế nhưng chỉ tích tắc vừa rồi đã đủ để gã sử
dụng được ít nhất bảy tám phần pháp lực của mình.

Trong lòng Trần Cảnh đột nhiên dâng lên một ngọn lửa giận không cách

nào hiểu được. Hắn đã cố gắng không nghĩ đến chuyện của Diệp Thanh
Tuyết lâu như vậy, bây giờ lại có người khơi lên. Như thể có người hung
hăng đâm vào người mình một đao vậy.

Trên bầu trời, mưa to như trút nước, sấm sét lại tuôn xuống, từng luồng

từng luồng thẳng xuống núi Côn Lôn. Rõ ràng là trời đất uy nghiêm đang
cọ rửa lấy núi Côn Lôn này.

Hơn ngàn năm nay, đây là lần thứ hai có mưa gió sấm chớp rơi xuống

Côn Lôn.

Mưa gió tuôn vào trong núi, hóa thành sóng nước. Sấm sét rạch phá

không trung, rơi xuống bia thần Ti Vũ, lan tràn xuống dưới, quấn khắp
người Vô Vưu.

Âm thanh xẹt xẹt vang lên, ánh chớp sáng loáng… khiến lòng người

kinh hãi.

Thân thể Vô Vưu nhanh chóng biến thành màu xanh, không rõ là sấm sét

khiến lớp da bên ngoài của gã chết đi, hay vì gã lại khu động mật pháp nào
đó.

Sông sóng vây quanh người Vô Vưu tạo thành một vòng xoáy. Vòng

xoáy nước cuốn xoáy lấy thân thể gã nhưng không cách nào tạo thành vết
thương, thân thể gã dường như đã thành thân thể kim cương rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.