HOÀNG ĐÌNH - Trang 2256

Mê Thiên kiếm đã được sát nhập vào trong con sóng sông này. Mỗi một

giọt nước, mỗi một bọt sóng đều có chứa một thanh Mê Thiên kiếm. Lưỡi
kiếm sắc bén như hòa cùng nước sinh sôi ra khắp nơi, chỗ nào cũng có.
Kiếm thuận theo miệng, tai, mắt, mũi gã chui vào, đặc biệt là con mắt nhắm
lại, cũng là nơi yếu ớt nhất của gã. Không những thế, kiếm khí kiếm ý ẩn
chứa trong trong sóng nước cũng theo hàng tỉ lỗ chân lông trên người gã
chui vào bên trong cơ thể.

Đột nhiên, trên bia thần Ti Vũ xuất hiện một thanh sáo trúc. Sáo này vừa

mới xuất hiện, tiếng sáo đã vang lên từng đợt. Tiếng sáo như thể do nước
sông cọ sát mà thành, cũng như thể là tiếng vang dội khi sấm sét trên bầu
trời rơi xuống bia thần Ti Vũ.

Tiếng sáo thuận theo sóng sông chui vào tai Vô Vưu, dù cho mưa gió

bên ngoài có to lớn đến đâu cũng không thể lấn át được tiếng sáo được.

“Sáo ma, đó là sáo ma!”

Rất nhiều người nhìn thấy tràng cảnh như vậy, trong lòng không khỏi

thốt lên một câu kia.

- Ngọn tháp kia có lai lịch gì? Vì sao có thể đi vào được Thiên đình?

Đột nhiên Trần Cảnh hỏi, giọng nói dung nhập vào tiếng sáo, có một loại

ma lực khiến hồn xiêu phách lạc.

Vô Vưu ngậm chặt miệng, không trả lời. Chỉ thấy da thịt trên hai gò má

gã giật giật, như thể cố kìm nén gì đó.

- Ngọn tháp kia có lai lịch gì? Vì sao có thể đi vào được Thiên đình?

Trần Cảnh lại quát hỏi lần nữa. Giọng nói như dung nhập sấm sét vào

bên trong, có thể chấn động thẳng vào lòng người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.