HOÀNG ĐÌNH - Trang 2332

Một thủ vệ trong đám lập tức chạy đến phủ Tổng binh cáo cáo. Lúc

người vệ sĩ kia quay lại thì trời đã tối đen, hơn nữa sáng sớm nay Tổng
binh đã cùng với văn sĩ đi qua thành Quân An rồi.

Lúc này, bầu trời trũng thấp, đột nhiên một tiếng sét ầm vang. Rồi tích

tắc sau, mưa to như trút nước xuống.

Vào thành rồi, Trần Cảnh cũng đã có tính toán.

Thế nhưng ngoài ý là hắn phát hiện tòa thành này có Thổ Địa, nhưng

không có Thành Hoàng. Đồng thời cũng có vài miếu thần không biết tên,
nhưng tất cả đều rất nhỏ. Thần linh bên trong miếu đó cũng có thần lực cực
thấp. Ngoài ra còn có một ngôi miếu Long vương nho nhỏ. Nhìn Long
vương trong đó dữ tợn, có lẽ là Long vương của con sông nhỏ bên ngoài
cách thành này không xa. Tuy còn có hương khói, có ông Từ chăm lo
nhang đèn khói lửa, nhưng miếu thờ không có thần quang.

Trần Cảnh bèn mở một quầy hàng nhỏ bên ngoài miếu Long vương này.

Sau một tháng, tên tuổi của hắn đã truyền khắp thành Ngọa Hổ. Ai ai cũng
biết trước miếu Long vương phía Đông thành có một đạo sĩ biết tính toán
tiết trời.

Đồng thời mọi người cũng bàn tán xem rốt cuộc Trần Cảnh có lai lịch gì.

Sau đó không ít người liên hệ Trần Cảnh với miếu Long vương kia, cho
rằng Long vương hiển linh. Bằng không làm sao hắn có thể nói chuyện thời
tiết chuẩn xác đến như vậy được.

Đột nhiên, ngày kia có một văn sĩ tới gặp Trần Cảnh.

- Chân nhân quả thật là cao nhân. Chỉ trong một tháng ngắn ngủi, danh

tiếng đã tràn khắp thành Ngọa Hổ, truyền đến cả thành Quân An.

Văn sĩ chậm rãi nói với Trần Cảnh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.