HOÀNG ĐÌNH - Trang 2370

Trần Cảnh luôn giữ một khoảng vừa phải, nhìn như là cố hết sức. Xe

ngựa cũng không đi nhanh hơn.

Ước chừng nửa canh giờ, xe ngựa tới cạnh một tòa phủ trạch. Từ bên cửa

có võ sĩ thủ vệ ra hiệu cho qua. Xe ngựa tiến vào, Trần Cảnh theo sát sau.
Võ sĩ chỉ nhìn hắn từ trên xuống dưới, cũng không ngăn trở, có lẽ biết Trần
Cảnh là do ông lão phía trước dẫn vào.

Ông lão xuống xe, lại dẫn Trần Cảnh đi tiếp vào trong, cũng không để

Trần Cảnh nghỉ ngơi một chút.

Hai người xuyên qua một dãy hành lang, lại qua mấy cái sân rộng. Lan

Lăng Vương phủ này khá lớn, nơi Trần Cảnh đi qua đều rất yên tĩnh. Họ lại
đi ngang một chỗ có bốn thủ vệ đứng thẳng. Cảnh sắc trước mắt lập tức
thay đổi, từ sâm nghiêm biến thành ấm áp.

Trong viện lan tỏa mùi thơm nhàn nhạt, cách đó không xa có nhiều khóm

hoa tử lan. Nếu nói phía trước là một đại hán mặc giáp mang đao, thì hậu
viện này chính là một thiếu nữ thêu hoa vẽ mày.

Đi tới trước một tòa đình viện, ông lão kia nói:

- Cứ để ở chỗ này đi.

Dứt lời, ông ta trả tiền cho Trần Cảnh. Trần Cảnh cầm lấy, vừa nhìn đã

nói:

- Không cần nhiều như vậy.

- Đó là tiền mua mì, cộng cả tiền ngươi đưa tới nữa.

Ông lão nói.

Trần Cảnh nghĩ nghĩ, cũng không nói gì nữa. Nhưng rõ ràng là cộng cả

tiền hàng lẫn tiền công gánh cũng không cần đến nhiều tiền như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.