HOÀNG ĐÌNH - Trang 2371

Trần Cảnh đột nhiên phát hiện có người đang nhìn mình, ngẩng đầu, chỉ

thấy phía sau một cánh cửa sổ có một cô gái đang len lén nhìn mình. Đôi
lông mi nhỏ dài, cái trán trắng ngần, hai con mắt thật to, đôi má ửng hồng,
dải tóc đen nhánh rũ cong rủ xuống trước ngực.

Cô gái kia thấy Trần Cảnh ngẩng đầu nhìn lại mình thì mặt nàng như

được bôi thêm một lớp son, hơi lùi bước về sau, nhưng vẫn dũng cảm đối
mắt với Trần Cảnh.

Trong đôi mắt phảng phát như làn thu thủy, rạng rỡ lấp lánh.

Ông lão ho khan hai tiếng. Trần Cảnh vội cúi xuống, chắp tay với ông

lão, cáo từ rời đi. Ông lão lại đi trước dẫn đường, một mực im lặng, ra đến
ngoài mới nói:

- Công tử, những gì thấy hôm nay, không thể truyền ra ngoài.

Giọng của ông lão pha thêm một chút uy nghiêm. Trần Cảnh vội nói:

- Ta không thấy gì cả, biết truyền gì chứ.

Ông lão gật gật đầu, nhìn Trần Cảnh đã rời đi, mới trở lại chỗ Trần Cảnh

đặt gánh sợi mì. Trên lầu, thiếu nữ kia vẫn đứng nhìn từ trên cửa sổ. Nếu
Trần Cảnh đứng ở vị trí của nàng, sẽ phát hiện, cả đoạn đường đi trong phủ
của mình đều ở trong tầm mắt của nàng.

Ông lão còn không có vào, nghe được âm thanh của hai thiếu nữ bên

trong, liền lập tức lui xuống.

- Biểu muội, kia chính là người muội nói, đọc sách tại phố xá sầm uất,

mà như ngồi ở đám mây cao sao?

- Vâng, biểu tỷ.

- Chẳng ra gì a.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.