HOÀNG ĐÌNH - Trang 2476

- Choang…

Tiếng kiếm ngân vang trong bóng đêm.

Tia kiếm kia đột nhiên nổ tung tạo thành một chùm sáng trắng, như thể

một ngọn đèn lặng yên đang cháy chợt bùng lên. Ánh sáng vừa bùng cháy
rồi ngay đó ảm đạm lại, thế nhưng cũng đủ khiến bốn chú văn kia tán loạn
cả đi.

Từ An vương khẽ kinh ngạc, nghĩ thầm:

- Kiếm thuật thật tinh diệu!

Trong lòng bà ta còn đang kinh ngạc than một tiếng, bỗng một cảm giác

nguy hiểm báo động kéo tới. Hai mắt bà ta chợt bùng lên hai ngọn lửa đen,
theo đó là một luồng sáng trắng chiếu thẳng vào đôi mắt bà ta. Một tia sáng
lạnh, đầy sát khí rọi thẳng tới tận sâu trong nội tâm bà ta. Như thể một con
cá chui thẳng xuống đáy hồ tĩnh lặng, khuấy lên một vùng bùn nước đục
ngầu.

Bà ta kinh ngạc lùi về phía sau, tay đưa lên điểm một chút vào tia kiếm

kia. Nhất thời có một chút sát khí rạch xé đầu ngón tay bà ta. Niệm lực và
tia kiếm va chạm vào nhau. Trong mắt bà ta lập tức xuất hiện ảnh ảo mơ hồ
trùng điệp. Bà ta lập tức quyết đoán vọt người lui ra, cánh tay còn lại cũng
theo đó mà vỡ nát ra, cả tia kiếm kia cũng đồng thời vỡ tan đi mất. Nỗi
kinh sợ trong lòng Từ An vương chưa tan thì tức giận đã dâng lên. Bà ta rốt
cuộc cũng là quỷ vương, là tồn tại xưng bá một phương. Một tiếng thét
vang lên, Đề Hồn chú như một đợt sóng ngầm tràn đến Trần Cảnh.

Chẳng biết trong tay Chung Sơn vương xuất hiện một cái chuông đá từ

khi nào. Dùi chuông là một cái chày đá nhỏ chuẩn bị đập xuống bên dưới,
thì một luồng ánh kiếm đã xuất hiện đâm thẳng hướng đến trán gã. Chuông
đá trong tay gã vừa cản lấy thì tia kiếm đã quấn lấy chuông, rồi trườn lên
cánh tay gã. Nháy mắt, cánh tay gã đã đứt đoạn, thế nhưng tia kiếm cũng bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.