HOÀNG ĐÌNH - Trang 2479

Đúng lúc này, đột nhiên Hư Linh mở mắt, Tần Quảng vương ấn trong tay

được vung lên không trung. Ánh sáng đen ngút trời, mây đen đặc như mực
cũng tán đi, để lộ rõ khoảng trời đất âm u.

Mười bảy lộ quỷ vương hiện thân ra, xoay người đi mất. Kể cả bảy vạn

âm binh cũng chỉ như đám mây đen kia, thoáng cái đã tan biến đi.

Lâm Giang vương cũng xoay người rời đi, mang theo ba vạn âm binh

của mình bỏ đi như một cơn gió. Tất nhiên những người khác cũng vậy.
Bặc Phu Tử không đến chào hỏi Trần Cảnh, mà mang theo phu nhân và con
gái lão trở về, trên đường đi có chút cao hứng nói:

- Xem ra vận khí của ta vẫn rất tốt. Đi thôi, về nhà thôi.

Trần Cảnh quay đầu nhìn lại Hư Linh đang cầm Tần Quảng vương ấn

trong tay, đột nhiên cảm giác lúc này nàng như đầy uy nghiêm không thể
xâm phạm được. Thật lòng hắn rất cao hứng, bèn nói:

- Xem ra nên sớm đưa cho cô mới phải.

- Sớm cho ta? Ngươi bỏ được sao?

Hư Linh cười nói. Nàng đã không kiệm lời với Trần Cảnh như lúc trước

nữa, mà đã biết đùa giỡn với hắn. Quan hệ sâu cạn giữa hai người hết thảy
có thể nhìn thấy từ cuộc trò chuyện phiếm như vậy. Đó là một loại cảm
giác, chứ không phải cố gắng biểu hiện ra bên ngoài.

- Đương nhiên, cô sớm nói là muốn nó, ta đã sớm đưa cho.

- Đây chính là Thiên La môn ngươi dùng toàn bộ tính mạng đổi lấy a.

Hư Linh nói. Trần Cảnh thở dài đáp:

- Không nghiêm trọng như vậy đâu. Những thứ không có sự sống sẽ

không thuộc về bất cứ ai cả, chỉ có sinh mạng mới có thể che chở quan tâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.