HOÀNG ĐÌNH - Trang 2548

nhã. Lòng hắn đột nhiên nghĩ: “Khoảng trời đất như họa này đã từng thuộc
về ai? Sau này sẽ thuộc về ai đây?”

Chẳng qua ý nghĩ này chỉ lóe lên trong lòng hắn, rồi cả người hắn rơi

thẳng hướng xuống một vùng đất. Đó là Tú Xuân loan sông Kinh Hà. Hắn
không cảm ứng được khí tức của Thiên đình, chỉ đành trở lại Tú Xuân loan
sông Kinh Hà chờ đợi đến ngày mai Thiên đình lâm thế.

Từ trên chín tầng trời thẳng hướng xuống Tú Xuân loan, trời đất trong

mắt hắn chỉ như một vùng mây khói, mờ ảo nhìn không rõ. Không chỗ nào
hắn không nhìn tới, lại như không nhìn thấy bất cứ thứ gì cả. Những nơi
hắn đi qua, sương khói mênh mông.

“Trong chốn hồng trần cuồn cuộn, ta như cánh chim ưng truy danh trục

lợi. Đêm tối không người, ta lại trở thành trẻ nhỏ yếu ớt…”

Trần Cảnh nhìn xuống bên dưới, thấy có một người trẻ tuổi lưng đeo túi

vải tiêu sái bước đi trên con đường lớn. Chớp mắt sau, Trần Cảnh đã bay
độn qua đỉnh đầu y. Trần Cảnh cũng không nghe được tiếng ca của y bị dãy
núi chắn mắt ở phía sau lưng mình.

Đó là một câu ca, như kim châm vào lòng hắn, máu tươi chảy đầm đìa.

“Đối mặt với chốn hồng trần cuồn cuộn, ta như cánh chim ưng truy danh

trục lợi…”

Một câu ca kia, đơn giản và rõ ràng đến thế. Nhưng trong đó lại đầy bất

đắc dĩ khó kìm nén được.

Mãi cho đến khi về tới Tú Xuân loan, trong lòng hắn vẫn còn suy nghĩ

tới mấy lời này. Nên khi Hồng đại hiệp nhìn thấy Trần Cảnh, nó tiến đên
bên cạnh hắn còn nghe thấy câu: “Ở trong trời đất này, ta như con sâu cái
kiến giãy giụa mong cầu sống sót.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.