HOÀNG ĐÌNH - Trang 2549

- Hà Bá gia, người nói cái gì vậy? Người là Thiên thần, là thần Ti Vũ

duy nhất trong thiên hạ, làm sao lại giống như con sâu cái kiến chứ? Nếu
người như con sâu cái kiến, chẳng phải lão tôm con là cháu chắt của con
sâu cái kiến hay sao?

Nói tới đây, Hồng đại hiệp vội vàng đổi giọng:

- Không, không, không, Hà Bá gia người tuyệt đối không thể là con sâu

cái kiến. Dù người trong thiên hạ đều là con sâu cái kiến hết thì người cũng
không phải.

Trần Cảnh không để ý đến Hồng đại hiệp đang lải nhải bên cạnh nữa.

Hắn đứng trước miếu Hà Bá, nhìn bức vẽ mười tám tầng địa ngục chi

chít bên trong miếu. Vốn đây nên là một ngôi miếu Hà Bá hoang phế, nay
lại trở thành nơi nhang khói nồng đậm nhất vùng Bá Lăng. Từ một địa
phương nhỏ bé, danh tiếng không đáng một xu, nay đã trở thành Tú Xuân
loan vang danh thiên hạ.

Hắn lại quay đầu nhìn dòng Kinh Hà. Chỉ thấy dòng sông cuồn cuộn

sóng nước, ngàn vạn năm vẫn chảy xuôi dòng như vậy. Không biết đã từng
có bao nhiêu nhân vật kinh thiên động địa đưa ánh mắt ngừng lại trước con
sông này?

- Hà Bá gia, ta phải trở về rồi.

Hầu chân nhân Tùng Thanh nói. Trần Cảnh nhàn nhạt lên tiếng đáp, như

không nghe thấy, hoặc có lẽ hắn đã nghe rồi. Hầu chân nhân Tùng Thanh
tiếp tục nói:

- Có lẽ, cũng sẽ không thể trở về gặp Hà Bá gia được nữa rồi.

- A?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.