HOÀNG ĐÌNH - Trang 2752

Bọn hắn nhìn Vạn Hóa đại thánh. Chỉ thấy bàn tay gã nắm chặt chén

rượu, sắc mặt nghiêm nghị lạnh lùng, gắt gao nhìn chằm chằm ra bên ngoài
động phủ như thể cũng có gì đó đang nhìn thẳng vào gã. Bọn hắn nhìn thấy
trong mắt Vạn Hóa đại thánh có cả phẫn nộ và sát ý.

Đây là dấu hiệu Vạn Hóa đại thánh muốn ra tay rồi. Bọn hắn có thể

tưởng tượng được, lúc Vạn Hóa đại thánh ra tay nhất định sẽ là một kích
nhanh như chớp. Thần thông cắn nuốt vạn vật của gã vừa ra, dù là núi
hoang cũng bị nuốt sạch sẽ.

“Phù…ù ù ù….”

Đột nhiên cửa động phủ mở toang ra, một luồng gió lốc thổi vào.

Động Vạn Hóa này không phải là nơi bình thường, dù là kẻ tu hành cũng

không dám đi ngang qua khoảng không phía trên núi. Nếu có người muốn
đi ngang qua, dù là ai cũng phải thu độn quang lại, trầm khỏi mây trắng mà
đi bộ vào núi. Vào núi rồi tất có người phát ra độn phù thông hành để đi
qua.

Động phủ này còn được Vạn Hóa đại thành bày ra cấm pháp dung nhập

vào trong linh mạch của núi Vạn Hóa. Ngoại trừ Vạn Hóa, chỉ những ai
biết khẩu quyết niệm chú mới có thể mở động phủ này ra được. Hiện tại,
động phủ lại bị một cơn gió thổi bung ra.

Gió lốc gào thét tuôn thẳng vào bên trong, trong gió có mưa. Nước mưa

như dùi thép đâm vào mặt đám yêu. Yến tiệc trên bàn đá cũng bị cuốn
ngược đi lên, xô cả về phía Vạn Hóa đại thánh ở sâu bên trong cùng.

Lúc này, lũ yêu mới biết cơn gió này không tầm thường. Gió bình

thường không thể thổi bung cửa động phủ Vạn Hóa, cũng không thể làm
cho Vạn Hóa đại thánh không chút nhúc nhích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.