HOÀNG ĐÌNH - Trang 2841

Giang Lưu Vân cười nói, trong tiếng cười còn đầy khoái trá và quỷ dị.

Trên người Trần Cảnh hiện có một vầng thần quang như ngọn lửa bao

bọc lấy. Hắn sợ ma hồn vô hình vô chất nơi đây phụ thân vào.

Lại nghe Giang Lưu Vân căm hận nói:

- Nếu không phải là ngươi thì ta đã rời khỏi tòa thành ma này rồi. Nếu

không phải vì Diệp Thanh Tuyết, làm sao ta lại chết ở nơi đây được.

Trần Cảnh nói:

- Năm đó có lời đồn rằng Thiên La môn đã nắm được huyền bí đắc đạo

thành tiên, có thật hay không?

Đây vẫn luôn là điều Trần Cảnh muốn hỏi. Có điều thời gian hắn ở cạnh

Diệp Thanh Tuyết quá ngắn nên mãi vẫn chưa hỏi được.

- Đắc đạo thành tiên sao? Ha ha ha, đắc đạo thành tiên có gì huyền bí

đáng để nhắc tới? Chẳng qua bảo vật thì đúng như lời đồn. Ngươi còn nhớ
hạt châu kia chứ, tên là Định Hải thần châu, thuộc về Tiên Thiên. Trong đó
chẳng những ẩn chứa linh lực cường đại mà còn có thêm cả đại đạo Tiên
Thiên. Chính vì vậy mà Diệp Thanh Tuyết mới khi sư diệt tổ cướp đi mất.
Bằng không, nhất định trong sáu vị đại đế đã có thêm ta. Làm sao có
chuyện ta luân lạc tới nơi này.

Đột nhiên, Trần Cảnh cảm nhận được nguy hiểm mãnh liệt. Hắn nghiêng

đầu nhìn lại, nhìn thấy trên tòa đài tế đã nghiêng đổ gần một nửa có một
luồng khói đen ngưng kết thành dáng người. Kẻ đó như ngưng kết tất cả tà
khí, sát khí trong tòa thành đầy khói đen ảm đạm này. Lúc Trần Cảnh nhìn
thấy luồng sát khí kia thì gương mặt kẻ đó cũng đã hiện rõ ràng, chính là
Triệu Tiên chân nhân, đã từng là chưởng môn La Phù.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.