HOÀNG ĐÌNH - Trang 3101

về sinh lão bệnh tử, bi ai sau khi tử vong không được luân hồi, cùng với
loại thống khổ hóa thành lệ quỷ, tất cả đều có trong lòng Trần Cảnh.

Giờ khắc này, trong lòng Trần Cảnh là mộng ảo đan xen cùng hiện thực.

Hắn không biết đắc đạo sẽ là cảm giác gì. Nhưng tại trước khi cảm thụ
được xung quanh đều là hào quang, hết thảy suy nghĩ của hắn đều như
muốn tan biến. Hắn cảm giác mình và trời đất cùng tồn tại, cảm giác mình
muốn hóa thành một bộ phận của trời đất này. Sau đó cảm giác bi ai dâng
lên kia lại kéo hắn về trong hiện thực.

Hắn giật mình. Hắn còn có chức trách trên người. Hắn hưởng thụ nhang

đèn nguyện lực chúng sinh, nếu giờ lại quy theo trời đất, sẽ là thất tín với
sinh linh thờ phụng hắn.

Trần Cảnh không muốn cuối cùng dung nhập vào trong trời đất này,

không muốn trở thành ý thức vô niệm vô tưởng. Nghĩ lại cảm giác vừa rồi,
trong lòng hắn thậm chí cảm thấy sợ hãi. Hắn cảm giác vừa rồi mình đã
chạm tới giới hạn giữa sinh và tử.

Thân thể hắn trên không đột nhiên phóng ra một ngôi miếu thần. Miếu

thần chụp lấy Trần Cảnh vào trong. Trong miếu, Trần Cảnh với thân tượng
đã xuất hiện trên bệ thần. Y nguyên mở to mắt, miếu thần thần quang chói
mắt.

Tượng thần đột nhiên mở miệng, từng đợt từng đợt âm thanh lấy một

loại phương thức kỳ lạ truyền tới trong trời đất.

"Nguyện kiếp này khi ta còn ngồi tại bệ thần trong miếu, chúng sinh

nghe thấy tên ta, tất cả tà vọng, ma chướng đều tiêu biến."

Theo lời của hắn vang lên, sinh linh trong thiên hạ đều nghe được. Bất kể

là tu sĩ đã có pháp lực thâm hậu, hay nhân loại bình thường, hoặc thú loại
trong núi, đều nghe được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.