HOÀNG ĐÌNH - Trang 3156

Tôn giả nói tới đây, hưng phấn hẳn lên. Nơi đây tuy rằng chỉ là rìa núi

Liên Vân, gần đó chỉ có một tòa thành là Thành Thượng. Nhưng mà từ trên
bầu trời nhìn xuống, sẽ thấy còn có hai tòa thành không nhỏ hơn thành
Thành Thượng, bao quanh lấy khu miếu thần này. Lại hơn mười dặm bên
ngoài, tiếp tục có một tòa thành lớn. Nếu ở chỗ này lập tín ngưỡng, sẽ có
thể khuếch tán đến tòa thành lớn kia, từ đó hình thành một thần vực đạo
tràng thật rộng. Hơn nữa quốc gia này còn thuộc về loại chưa có thần linh
nào tiến vào chiếm giữ.

Tôn giả từ trên Linh sơn xuống. Chỉ là tu vi của ông ta cũng không cao.

Có lẽ bởi vì thiên tư có hạn, cho dù một mực tu hành, thành tựu vẫn có hạn,
cho nên ông ta hạ sơn, đi một con đường khác là đường truyền đạo. Nếu lần
này có thể biến nơi đây thành nơi tín ngưỡng Phật tổ, thì thực lực ông ta
cũng sẽ tăng lên, dựa vào chuyện này có thể vào Đại Hùng bảo điện trên
Linh sơn.

Tiếu Thừa đột nhiên cảm thấy trái tim co chặt, có cảm giác nguy hiểm

phủ xuống. Tiếu Thừa cảm giác ngoài miếu thần chừng ba trăm bước có
người đứng thẳng. Cẩn thận cảm ứng, chỉ cảm giác trên thân bọn họ có một
loại khí tức đặc thù bao bọc, cùng phiến hư không này có chút không hợp
nhau, khiến Tiếu Thừa thấy phản cảm không lý do. Bọn họ đang đi tới miếu
thần. Tiếu Thừa chỉ cảm thấy có một luồng gió sắc vô hình đâm thẳng tới
mi tâm.

Đây là hai loại tín ngưỡng tự nhiên sinh ra bài xích.

Tiếu Thừa đi ra ngoài miếu thờ, nhìn hai người kia đang đến gần. Tiếu

Thừa nhìn hòa thượng đi trước Diệu Mục đại pháp sư, lại không hề thấy
kinh ngạc. Mấy ngày qua, Tiếu Thừa giống như là thoát thai hoán cốt.

Tiếu Thừa chỉ đứng trước miếu thần chờ hòa thượng và Diệu Mục đại

pháp sư đến, không sợ hãi, cũng không nóng vội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.