HOÀNG ĐÌNH - Trang 372

Lập tức họ đi cầu bái lão tổ từ đường. Thế nhưng liên tiếp vài ngày sau,

mọi chuyện vẫn y nguyên như cũ khiến thôn dân đều lo âu. Trước kia mỗi
lần có chút chuyện như vậy, tổ tông từ đường đều sẽ hiển linh. Nhưng lần
này không có lấy chút động tĩnh, buổi tối vẫn y như lúc trước.

Có người già trong thôn đi cầu bái Thổ Địa, Thổ Địa cũng không hiển

linh làm cho người thôn Hà Tiền không biết phải làm sao. Rất nhiều nhà
còn xuất hiện tiếng động lách cách bên trong, khiến ai nấy đều lo lắng hãi
hùng, trẻ nhỏ ban đêm hoảng sợ không ngừng khóc lóc. Những người cao
tuổi trong thôn sốt ruột, rơi vào đường cùng bèn đến miếu Hà Bá cầu
nguyện.

Trong trời đất không thiếu thần linh, mà chúng sinh càng vô số. Nếu

không cầu, thần sẽ không quản chuyện nhân gian. Còn nếu có cầu, đôi khi
có ứng nguyện.

Trần Cảnh đang ở trong Thủy Vân động thiên, tĩnh tọa trên một vòng

xoáy nước phun lên từ mắt sông, dùng linh lực dưỡng thân thể và kiếm.

Đột nhiên bên tai hắn truyền đến âm thanh nhỏ như muỗi kêu:

- Hà Bá trên cao, chúng con bị quỷ hồ quấy nhiễu, ngày đêm không được

an ổn. Biết là chuyện này không thuộc phạm vi chức trách của Hà Bá,
nhưng chúng con thật sự hết cách rồi, không thể không tới cầu Hà Bá khu
trừ hồ yêu quỷ quái trong thôn.

Theo âm thanh vang lên, trước mắt Trần Cảnh tự nhiên hiện ra cảnh

tượng ở miếu Hà Bá. Chỉ thấy một ông lão đang quỳ lạy trên mặt đất cầu
khẩn. Trong lòng hắn có chút nghi hoặc, vốn chuyện trên mặt đất do thần
trên mặt đất quản, tại sao lại tới cầu đến Hà Bá hắn chứ? Lấy lời nhân gian
mà nói, là bái sai thần, đến sai miếu rồi.

Chẳng qua Trần Cảnh sẽ không mặc kệ. Tuy không thuộc phận sự,

nhưng đã đến miếu Hà Bá hắn, vậy hắn quản. Hắn bèn đưa tay chụp vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.