HOÀNG ĐÌNH - Trang 409

Thành Hoàng khẽ quát, ba ngàn giáp sĩ xông lên nghênh chiến.

Một trăm kỵ binh giáp đen, khói đen như ngọn lửa quấn trên thân phóng

lên cao, tạo thành một mảng mây đen. Trần Cảnh thất kinh. Trước mắt hắn,
chỉ trong phút chốc, hơn một trăm kỵ binh đã ngưng kết thành một tướng
quân duy nhất, nhảy ra khỏi đám mây đen cuồn cuộn. Tướng quân này mặc
trọng giáp cưỡi ngựa đen, mắt đen chuyển sang đỏ quạch, phóng thẳng về
phía ba ngàn âm binh giáp sĩ của Thành Hoàng.

Trường thương trong tay ba ngàn âm binh giáp sĩ như rừng, dày đặc ớn

lạnh.

Đột nhiên Thành Hoàng chém ra một vệt sáng đen. Vệt sáng này chợt lan

rộng ra ngay phía trên đầu của ba ngàn âm binh giáp sĩ. Đó là một bức
tranh, trong đó là hình ảnh ba ngàn âm binh đang xếp hàng đầy nghiêm
trang. Bức tranh chợt lóe sáng, rồi hạ xuống, trùm bên lên thân ba ngàn âm
binh bên dưới, sau đó biến mất.

Trong phút chốc đó, ba ngàn âm binh cũng biến thành một chỉnh thể. Khí

đen phía trên ba ngàn người này trở nên mờ ảo, không cách nào nhìn rõ
được từng âm binh. Đột nhiên Trần Cảnh suy nghĩ:

- Nếu giờ mình bị vây trong ba ngàn âm binh giáp sĩ này, liệu có thể

thoát ra được không?

Hắn không chắc được. Khi hắn còn đang khiếp sợ thì tướng quân hợp

thành từ một trăm kỵ binh kia đã xông vào trận thức của ba ngàn giáp sĩ.

Bên ngoài nhìn vào, khí đen tỏa ngút trời, sát khí tràn ngập khắp nơi.

Đúng lúc này, phía xa xa lại có thêm một trăm kỵ binh xuất hiện, cũng là

một bộ dạng ngựa đen giáp đen. Thậm chí bọn họ còn không nói gì, lặng
yên xông tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.