HOÀNG ĐÌNH - Trang 526

Mới nghĩ đến đây, Trần Cảnh đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên trời, một cảm

giác đã lâu không xuất hiện xông lên não hắn.

- Trời đất này có thật hay không? Chỉ một ý nghĩ đủ sinh ra tất cả, có lẽ

ta là một con bướm, một con bướm bay lượn trong biển hoa... Tất cả
chuyện này cũng chỉ là cảnh trong giấc mộng của ta, mà cũng đã nên tỉnh
mộng...

Hắn nâng tay lên trước mặt, trên lòng bàn tay có luồng kiếm sát lơ lửng,

trong kiếm sát có những mảnh kiếm vỡ vụn chìm nổi. Ý niệm của Trần
Cảnh chìm vào đó, liên hệ với những mảnh kiếm vỡ vụn kia. Những ý niệm
hỗn loạn chợt dung hợp vào mảnh kiếm vỡ có con sâu đen kịt, đầu óc hắn
lập tức nhẹ bẫng. Những ác niệm hỗn loạn biến mất trong nháy mắt, nhưng
Trần Cảnh lại chìm vào một giấc mộng khác. Hắn cảm giác mình là một
con sâu, là một con sâu đang cố gắng lột xác thành bươm bướm.

Mà vị trí lúc này của hắn là ở trong một cái kén màu đen, chật hẹp và bó

buộc, cũng may là hắn còn có thể không ngừng hấp thu linh khí bên ngoài
thông qua cái kén. Chính hắn cũng biết, cứ tiếp tục như vậy, có thể hắn sẽ
không thể tỉnh lại nữa, mà thật sự cho rằng mình là một con sâu. Thế nhưng
chẳng có cách nào, nếu không làm như vậy, thuật nguyền rủa đang bám
chặt lấy linh hồn kia sẽ cắn nuốt được càng lúc càng nhiều tâm niệm để tự
làm nó lớn mạnh.

Sâu muốn hóa bướm, phải cố gắng hút từng chút khí âm linh trong trời

đất.

Trong bóng tối, Trần Cảnh ngồi im một chỗ, tay cầm kiếm sát, bên trong

kiếm sát là những mảnh kim loại vỡ vụn dính vào nhau thành hình một
thanh kiếm nứt gãy, thân kiếm bị sương đen che phủ hoàn toàn. Xung
quanh đó không ngừng có bóng quỷ bay lượn, cười điên loạn chói tai, thế
nhưng không một ma quỷ nào dám tới gần Trần Cảnh quá mười trượng, tựa
hồ trên người Trần Cảnh có thứ gì đó khiến bọn chúng sợ hãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.