HOÀNG ĐÌNH - Trang 527

***

Một năm ở nơi này, chẳng qua là một ngày ở nhân gian.

Khi Trần Cảnh bị lời nguyền ác mộng vong hồn quấn thân, bên ngoài lại

phát sinh một sự kiện cực lớn.

Việc Thiên La môn bị diệt môn năm đó chẳng qua chỉ là một việc nhỏ

như hoa nở hoa tàn trên đời mà thôi, thế nhưng lời đồn đại kèm theo nó lại
giống như gió xuân thổi đi khắp nơi, trong thời gian ngắn đã truyền khắp
mỗi một danh sơn đại trạch, đạo môn tiên tông.

"Môn chủ Thiên La môn biết được bí mật tại sao người tu đạo ngàn năm

nay không thể thành Tiên..."

Bí mật này chẳng những khiến Thiên La môn tự giết lẫn nhau, còn đưa

tới họa ngoại xâm. Cả núi bị diệt trong một đêm, ba nghìn đệ tử chỉ còn hai
người sống sót. Hai người này tính cho Diệp Thanh Tuyết và Giang Lưu
Vân, bởi vì không có bao nhiêu người biết tới Trần Cảnh.

Theo thời gian trôi qua, lại có thêm một lời đồn xuất hiện: "Giang Lưu

Vân có được linh bảo Tiên thiên của đại năng thượng cổ, trong đó có lời
giải cho bí ẩn người tu đạo ngàn năm qua không thể thành Tiên..."

Dường như mọi ánh mắt đều tập trung về Thiên La môn, mà trọng tâm

trong đó là môn chủ Thiên La môn Giang Lưu Vân. Nhưng một năm gần
đây, người sáng chói nhất trong trời đất lại là cô gái luôn đi theo phía sau
Giang Lưu Vân — Diệp Thanh Tuyết.

Vài năm trước, ấn tượng của mọi người về Diệp Thanh Tuyết chỉ là một

luồng sấm sét và bộ quần áo trắng. Nhưng từ sau khi Trần Cảnh chìm vào
thành Tần Quảng, khi người ta bàn tán về đệ tử kiệt xuất của các đại tiên
tông đạo môn, thì nhất định sẽ hỏi một câu: "So với Diệp Thanh Tuyết thì
thế nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.