HOÀNG ĐÌNH - Trang 661

Một lần cầu khấn, nó cầu cho hơn mười người, tuy không phải chuyện to

tát gì, nhưng những câu cầu khẩn đều vô cùng chân thành.

Sau khi cầu xong, nó bèn lạy ba lạy rồi cắm nhang vào lư hương. Đúng

lúc này, nó nhìn thấy trên bàn thờ có thứ gì bọc trong lá bùa, bèn tò mò
muốn xem thử. Vừa mới định cầm lên, nó chợt ngẩng đầu nhìn tượng thần
rồi nói:

- Hà Bá gia, con có thể nhìn xem không?

Sau khi hỏi xong câu này, nó coi như đã được Hà Bá gia cho phép, bèn

cầm lên, mở ra xem, thấy bên trong là một cây trâm gỗ màu tím. Trâm này
ngoại trừ có màu tím khá hiếm thấy ra, lại có hình dáng của một thanh kiếm
nhỏ, có điều lại không sắc bén mà trơn trượt nhẵn bóng, còn lại thì không
có gì đặc biệt nữa cả.

Đứa bé gái cầm trâm gỗ màu tím lên, nhìn trái nhìn phải, ngẩng đầu nhìn

tượng thần, như chợt phát hiện gì đó mà đi chếch qua phía bên cạnh tượng
Hà Bá rồi ngắm nghía. Sau đó, nó xoa xoa cây trâm trong tay, đột nhiên
lẩm bẩm:

- Ai lại rút trâm gài tóc của Hà Bá gia xuống đây vậy?

Nói xong, nó liền bò lên đài đá, bám vào tượng thần, muốn trèo lên

người Trần Cảnh. Thế nhưng thân thể nó quá nhỏ yếu, thở hổn hển cũng
không bò được lên lưng tượng thần. Sau cùng, nó bèn chạy ra ngoài, bê
mấy hòn đá đặt chồng lên nhau, rồi đứng lên trên, cắm cây trâm gỗ vào mũ
đá của tượng thần.

Lúc này Trần Cảnh mới biết trên đỉnh đầu tượng Hà Bá còn có một cái lỗ

để cắm trâm cài tóc như vậy, cũng không biết có phải do Diệp Thanh Tuyết
cố tình để lại lúc trước hay không nữa. Đứa bé gái vừa mới mở lá bùa thì
Trần Cảnh đã nhận ra đó là Thanh Tâm Trấn Ma kiếm do tổ sư Thiên La
truyền xuống. Chỉ là không biết làm sao lại đến tay đạo sĩ kia, mà hắn cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.