HOÀNG ĐÌNH - Trang 793

Sinh tử một đường, tu hành vốn là như thế.

Trần Cảnh ngẩng đầu nhìn trời sao. Qua hồi lâu, hắn bỗng nhảy vọt lên,

rồi hóa thành một con bướm màu lam nhạt, bay về hướng Kinh Hà. Trời đất
đang là một màu u tối, chỉ có những ánh sao lấp lánh chiếu trên không,
cùng những loài quỷ quái đang ẩn mình dưới âm khí dày đặc, cẩn thận hít
lấy từng tia linh khí một.

Con bướm không ngừng vỗ cánh, cứ nhoáng cái biến mất, rồi lại xuất

hiện cách đó một đoạn xa. Tới khi mơ hồ nghe thấy tiếng sóng nước cuồn
cuộn, con bướm đã bay tới bầu trời phía trên một vùng sông nước mênh
mông, rồi bay tiếp về phía thượng du. Đúng lúc này, một tiếng hô truyền
đến trong tai Trần Cảnh:

- Hà Bá gia, Hà Bá gia...

Trần Cảnh sửng sốt, quay đầu nhìn quanh, âm thanh kia lại truyền tới:

- Hà Bá gia, ta ở trong này.

Nhìn về phía tiếng nói, chỉ thấy dưới một gốc liễu già bên cạnh bờ sông,

có một người đang đứng. Người này mặc bộ váy dài, nửa trên màu đen như
mực, nửa dưới theo thời gian đã biến thành màu xanh nhạt, quanh hông còn
thắt một dải lụa màu đen, buộc thành cái nơ hình bướm. Mái tóc đen trên
đầu người này được vấn gọn bằng sợi tơ trắng, đứng dưới tán liễu, càng rõ
vẻ duyên dáng yêu kiều.

Nàng nhìn thấy Trần Cảnh bay về hướng này, lập tức hành lễ vạn phúc,

nói:

- Hư Linh bái kiến Hà Bá gia.

- Vì sao cô lại ở đây? Vì sao cô nhận ra ta?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.