HOÀNG ĐÌNH - Trang 800

Đến lần gọi thứ ba, thì Trần Cảnh xuất hiện.

Pháp bào màu xanh nhạt, tà áo bay bay, một thanh kiếm treo lơ lửng bên

hông.

Giao Long Vương nhìn Trần Cảnh, uy áp vô hình tỏa ra khắp cả đại điện.

Đương nhiên Trần Cảnh cảm nhận được nó, nhưng vẫn đi thẳng đến, hành
lễ chào, không nhanh không chậm, không có một chút gì gọi là không lễ
độ, cũng không làm cho người ta có chút cảm giác gì là hắn đang sợ hãi.

Giao Long Vương nhìn chằm chằm vào Trần Cảnh, nói:

- Lá gan của ngươi thật lớn.

Người quen thuộc Giao Long Vương đều biết đây là lão đang tức giận.

Lão càng tức giận thì giọng nói lại càng ra vẻ bình tĩnh, trầm thấp hơn. Nếu
như là bọn họ, tất nhiên sẽ sợ hãi mà quỳ rạp xuống đất, xin Giao Long
Vương tha mạng. Thế nhưng khi bọn họ nghe được câu trả lời của Trần
Cảnh thì trợn mắt há mồm, có cảm giác như là nghe lầm. Bọn họ thấy Trần
Cảnh hơi cúi đầu, sau đó nói:

- Lá gan không lớn bằng Long Vương gia.

Ngay cả Giao Long Vương cũng bất ngờ. Từ khi lão thành đạo, đoạt

được thần vị Long Vương Kinh Hà tới nay, còn chưa từng có người nói
chuyện với lão như vậy.

Lão giận quá hóa cười, hỏi:

- Lá gan của ta lớn, làm sao lại có cái đạo lý đấy?

Trần Cảnh nói:

- Ta nghe người ta nói, một trăm năm trước Long Vương gia đã từng

nhấn chìm Côn Lôn, cái khí phách dũng cảm mưu trí này đương thời cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.