HOÀNG ĐÌNH - Trang 898

- Ha ha, Hà Bá này quả nhiên cũng có chút bản lĩnh…Ách, là đang giảng

đạo sao, chúng ta thử đi qua nghe một chút.

Đại sư huynh nghiêng tai một hồi, cười nói, sau đó dẫn đầu đám người đi

về phía miếu Hà Bá. Những người khác theo sát phía sau.

Lại có tiếng nói nhỏ truyền ra:

- Giảng đạo? Hắn giảng được đạo gì chứ? Sư phụ đã từng nói, người

giảng đạo nhất định phải là người thông hiểu hàm nghĩa đại đạo, có thể
thông qua tinh thần ý niệm câu thông với trời đất, phát ra âm thanh khiến
người nghe không hay biết gì mà lĩnh ngộ được huyền diệu đại đạo.

Thẳng hướng con đê mà đi, sẽ đến một tòa miếu nhỏ lấy xương cá chép

tinh làm xà nhà, vảy cá làm ngói lợp. Trước cửa miếu có một bóng người
như bằng sương khói đang ngồi đó, hai tay hắn đặt trên đầu gối, gương mặt
hiện ra rõ ràng.

Trước miếu Hà Bá đang có một con tôm đỏ thẫm nằm sấp xuống đất, đại

khái nó to như một con heo hai trăm cân mà người nhân gian hay nuôi. Bên
trái là một vỏ sò màu xanh biếc, lớn cỡ cái thớt gỗ, cả người nó bao phủ bởi
một làn hơi nước mù mờ. Đối diện là một cô bé mười hai mười ba tuổi
đang ngồi trên một tảng đá dài không biết đã được đặt ở đó từ khi nào.
Cạnh đứa bé là một con trâu nước lớn, hai sừng cong sát lại với nhau ở phía
đỉnh sừng như một vầng trăng tròn trịa. Trừ mấy kẻ này, phía xa hơn còn có
một con cua đứng trên mặt nước to cỡ con gà trống, toàn thân đầy ẩm ướt.
Nó đang yên tĩnh nhìn bóng người bằng sương khói trước cửa miếu Hà Bá.
Bên trong một bụi cỏ cạnh con đê còn có một con rắn nhỏ có khoang đen
trắng nằm uốn lượn, cả một con chim sơn ca đứng trên cành cây đại thụ bên
cạnh miếu, tất cả cũng đang yên lặng.

- Sinh linh trên thế gian này, từ khi sinh ra đến chết đi, đa số đều chỉ ở

giai đoạn khai linh. Sinh linh ra đời đã có linh tính, không phân chia mạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.