HOÀNG HÀ QUỶ QUAN - Trang 177

đạp vào đáy thuyền mượn lực phóng ra khỏi xoáy nước.

Mọi thứ đều cơ bản thuận lợi, mặc dù tôi vẫn nhắm mắt nhưng có thể

cảm giác cơ thể mình đang hướng lên trên. Lão kia cho dù là muốn giết bọn
tôi vì lý do gì, chắc chắn cũng không thể nghĩ chúng tôi lớn gan tới mức
biết rõ dưới nước có đồ mà vẫn dám lặn xuống.

Ngay lúc trong lòng tôi đã cảm giác an tâm trở lại, thời điểm chuẩn bị

ngoi lên khỏi mặt nước, bỗng nhiên tôi cảm giác mắt cá chân căng thẳng,
cảm giác như có thứ gì đó đang ra sức kéo tôi xuống. Tôi cảm giác trong lỗ
tai như có tiếng trống, liền không biết đã bị kéo xuống sâu bao nhiêu.

Đang lúc hỗn loạn theo bản năng tôi liền mở mắt, vốn dĩ cho rằng ở

trong nước vẩn đục không thể thấy gì, nhưng vừa mở lại phát hiện không
giống như tôi tưởng tượng, nước thậm chí có thể nói là có vài phần trong
suốt.

Đại khái là nước chỗ này chảy rất hỗn loạn, ùn ùn cuốn theo bùn cát

lên trên mặt nước, cho nên chỗ này nước ở trên nhìn thì vô cùng vẩn đục,
tuy nhiên dưới mặt nước nhiều chỗ lại trong hơn rất nhiều.

Tuy là vậy nhưng thị lực của mắt ở trong nước cũng có hạn, trong lúc

hỗn loạn tôi chỉ mơ hồ nhìn thấy một bóng dáng to lớn từ đáy nước lượn
dần lên, dài chừng mười mấy thước, vô số cái vòi từ bóng dáng kia đang
chỉa ra ngoài, giống như một con rết khổng lồ, hay cũng có thể tưởng tượng
là một cái gốc cây khổng lồ.

Tôi vừa quay đầu khắp nơi, phát hiện thứ đồ kia không ngừng lượn

bốn phía xung quanh tôi, cái bóng của con rết cũng mơ hồ. Một đầu của nó
vẫn ẩn trong làn nước đen nhánh, còn đầu kia thì không ngừng uốn lượn
xung quanh. Tôi cố sức nhìn kỹ xem vật này rốt cuộc là dạng gì, có điều bất
kể tôi căng mắt nhìn thế nào cũng vẫn chỉ thấy bóng dáng của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.