HOÀNG HÀ QUỶ QUAN - Trang 7

của người dân có thể được bao nhiêu chứ, đương nhiên là thị trường hàng
thật phải tiêu điều rồi.

Tôi suy nghĩ một chút, trong lòng vô cùng tuyệt vọng, sợ rằng trong

thời gian ngắn thị trường khó có thể phục hồi, lần này chắc phải tay không
trở về Thượng Hải.

Đáng thương cho tôi, lần làm ăn này đã không kiếm được chút “mỡ”

(thu nhập không chính đáng) nào thì chớ, danh tiếng còn bị trôi theo dòng
nước, sau này muốn buôn bán nước bọt sẽ càng khó khăn hơn.

Đi tới đi lui trong chợ, tôi vẫn không vừa ý được thứ gì, mặt trời đã

ngả về tây, trời đã chạng vạng tối. Hiện giờ thì dù cho có đồ tốt tôi cũng
không dám xem nữa vì chạng vạng là thời điểm nhãn lực của tôi kém nhất,
bây giờ hàng giả nhiều như mây, nhiều quá đâm loạn, đồ đồng xanh làm giả
lại cực kỳ giống thật, chỉ cần sơ sót một chút là có thể sạt nghiệp.

Nếu như lúc ấy tôi quyết định xem thêm một chút, hoặc giả là ngồi nơi

nào đó nghỉ ngơi một chút thì có thể sẽ hoàn toàn không gặp phải chuyện
tiếp sau đây, nhưng số mạng chính là như vậy, nên tôi đã đụng trúng, chính
tôi đã đụng trúng.

Tôi ở tại nhà nghỉ bên cạnh chợ Nam Cung, nhà nghỉ kiểu dáng cũng

vô cùng phổ thông, đại khái là kinh doanh không có giấy phép, đủ loại
người tụ tập ở đây, được cái giá cả phải chăng, có thể sống qua ngày.

Phòng mặc dù chỉ có hơn năm mét vuông, nhưng tôi ở một mình, lại

có nhà vệ sinh độc lập, đi tắm, đi cầu cũng không cần phải xếp hàng, phòng
này ở đây cũng là loại cao cấp. Lúc này toàn thân tôi đã đàm đìa mồ hôi,
liền chẳng để ý gì nữa chui luôn vào phòng vệ sinh độc lập.

Mới đi được mấy bước, bỗng nhiên cảm giác có người phía sau dùng

ngón tay chọc vào lưng, tôi tưởng là ăn trộm liền vừa che túi tiền vừa xoay
người lại nhìn. Là một lão già khô quắt, tầm khoảng năm sáu chục tuổi, tóc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.