HOÀNG HẬU ĐỘC NHẤT - Trang 117

Thiếu niên hít thở một lúc, đột nhiên ngẩng đầu, trên mặt có mấy phần

kinh ngạc. Nhưng cùng lúc đó, đôi mắt hắn lại ánh lên chút vẻ trầm tư.

"Phụ hoàng quan tâm nhi thần đến thế, nhi thần được sủng mà lo, tạ

ơn người." Hắn nói xong thì cung kính thi lễ, lại có chút khó xử: "Có điều,
phụ hoàng đề cập đến chuyện tuyển phi quá đột ngột, có phải hơi vội
không?"

"Đường nhi nói gì vậy, hai năm nữa thôi là con sẽ hai mươi rồi, cho dù

có là nam tử của dân gian, tuổi này cũng nên đón dâu, huống chi còn là
người trong hoàng thất ta? Hơn nữa, giờ xem ra, bên cạnh con rất cần
người chăm sóc, xét về tình về lí, vẫn nên tiến hành."

Lời Chu Kiến Thâm nói đầy đạo lí, trong lời còn có chút cảm khái khi

nhi tử đã sớm trưởng thành.

"Đã như vậy, có ý tốt của phụ hoàng, nhi thần cũng không nên từ chối.

Vậy, tất cả xin nhờ phụ hoàng." Thiếu niên không hề tranh cãi, vô cùng
ngoan ngoãn mà đồng ý.

Chu Kiến Thâm thấy vậy thì vô cùng vui vẻ, cười nói: "Như vậy là

tốt! Như vậy là tốt! Chờ thêm một thời gian nữa, trẫm sẽ đích thân tuyên
chỉ, chiêu cáo thiên hạ, tuyển chọn thái tử phi cho hoàng trữ (người được
chọn thành vua) Đại Minh chúng ta. Đường nhi, con sắp có được một vị
hiền thê xuất sắc rồi. Đến lúc đó, trẫm sẽ chọn cẩn thận, ta tin Đường nhi sẽ
hài lòng."

Thiếu niên nở nụ cười, cả người lại tăng thêm mấy phần dịu dàng anh

tuấn: "Đa tạ phụ hoàng, tất cả đều do người làm chủ."

Chu Kiến Thâm thấy nhi tử nghe lời như thế, lập tức vừa có cảm giác

thoái mái khi nhiệm vụ hoàn thành, vừa thầm thở phào nhẹ nhõm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.