HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 219

sầm sập tiến tới giường Coconnas. Như bị thôi miên, mắt Coconnas cứ dán
vào De Mole đang đứng cách xa. Người mới tới nhìn người ốm rồi lắc đầu
nói:
- Ông để muộn quá, ông quý tộc ạ.
- Tôi không thể ra sớm hơn - De Mole nói.
- Ê, quái quỷ, ông phải cho gọi tôi chứ.
- Nhờ ai gọi được?
- À, ừ nhỉ. Tôi quên mất là chúng ta đang ở đâu. Tôi đã nói với các phu
nhân ấy rồi, nhưng các bà ấy không muốn nghe tôi Nếu người ta theo đơn
thuốc của tôi chứ không phải theo của cái con lừa mang yên mà người ta
gọi là thầy Ambroise Paré ấy thì các ông đã có thể cùng nhau phiêu lưu
hoặc lại đâm chém nhau nữa như các ông thích từ lâu rồi. Thôi để rồi xem.
Ông bạn, ông có tỉnh không?
- Cũng còn tỉnh đôi chút.
- Thè lưỡi ra, ông quý tộc.
Coconnas vừa thè lưỡi ra cho De Mole vừa nhăn mặt một cách khủng khiếp
đến nỗi người khám phải lắc đầu một lần nữa.
- Ô hô! - Ông ta lẩm bẩm - Cơ bị co rút. Không được để chậm nữa. Ngay
tối nay, tôi sẽ gửi cho ông một liều thuốc nước pha chế sẵn. Phải cho ông ta
uống ba lần, cách nhau một giờ: một lần vào nữa đêm, một lần vào lúc một
giờ, một lần vào lúc hai giờ.
- Được rồi.
- Nhưng ai sẽ cho ông ta uống thuốc ấy?
- Tôi.
- Chính ông à?
- Ừ
- Ông có hứa với tôi không?
- Thề danh dự quý tộc!
- Và nếu một thày thuốc nào đó muốn chiết lấy một lượng nhỏ để phân tích
và xem thành phần của môn thuốc đó thì…
- Tôi sẽ đổ đi đến giọt cuối cùng.
- Cũng thề danh dự quý tộc chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.