HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 30

Điều này có đúng ý bà hay không?
- Chắc chắn là thế, thưa ông.
- Thưa bà, tôi biết sự thông tuệ của bà rất lớn. Tôi biết là mảnh đất triều
đình đầy những vực thẳm nguy hiểm, vậy mà tôi còn trẻ, và mặc dù tôi
chưa hại ai, tôi văn có rất nhiều kẻ thù. Thưa bà, liệu tôi phải liệt vào phe
nào cái con người mang họ tôi(1), và đã thề yêu thương tôi dưới chân bàn
thờ Chúa?
- Ồ, thưa ông, sao ông lại nghĩ…
- Tôi không nghĩ gì hết, thưa bà. Tôi hy vọng và tôi muốn an tâm với mình
rằng niềm hy vọng đó là có cơ sở. Chắc chắn cuộc hôn nhân của chúng ta
chỉ là một cái cớ hoặc một cái bẫy.
Marguerite rùng mình, vì có lẽ cái ý nghĩ đó cũng đã đến trong trí óc nàng.
- Vậy thì bây giờ đó là cái cớ hay là cái bẫy? - Henri de Navarre tiếp tục -
Nhà vua căm ghét tôi, quận công d Anjou căm ghét tôi, quận công d
Alençon căm ghét tôi, Catherine de Médicis hết sức căm ghét mẹ tôi, nên
không thể không căm ghét tôi.
- Ôi! Ông nói gì vậy, thưa ông?
- Tôi nói sự thật thưa bà - Nhà vua đáp - Và tôi những muốn có ai đó ở đây
nghe được lời tôi nói để họ đừng tưởng rằng tôi bị mắc lừa về chuyện ám
sát ông de Mouy de Saint Phale và về việc đầu độc mẹ tôi.
- Ồ, thưa ông - Marguerite nhanh nhảu nói với vẻ bình thản và tươi cười
nhất mà nàng có thể tạo ra cho mình - Ông thừa biết rằng ở đây chỉ có ông
và tôi.
- Và đó chính là điều khiến tôi buông thả. Điều đó khiến tôi dám nói với bà
rằng tôi không hề bị bịp cả bởi những sự ve vuốt của hoàng tộc Pháp lẫn
của họ nhà Lorainne.
- Thưa Hoàng thượng! - Marguerite kêu lên.
- Thế nào, có chuyện gì vậy, bà bạn thân mến? - Đến lượt Henri vừa mỉm
cười vừa hỏi.
- Thưa ông, có điều là những lời nói như vậy rất nguy hiểm.
- Không đâu, bởi vì chúng ta nói chuyện tay đôi kia mà - Nhà vua đáp -
Vậy tôi đang nói với bà là…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.